【 ha ha ha ha ha ha, Chủ Thần đại nhân khôi hài ghê!! 】hệ thống cười đến mức ôm bụng ngã ngửa ra đất, nói với Du Đường:【 ký chủ, ngài đúng là tự bê đá đập chân mình, ngài làm hắn tức một lần, thì hắn lại làm ngài tức mười lần. 】
Du Đường đỡ trán thở dài thườn thượt.
Lục Thanh Uyên đúng là đồ quỷ nít ranh ấu trĩ.
"Chỉ có hai người đồng ý." Trần Thụ nói: " Vậy thì ngại quá, Du tiên sinh, chúng ta không thể hủy diệt cái thang máy này."
"Vũ Tình, sao cậu không giơ tay biểu quyết vậy?" Tô An thì thầm hỏi Triệu Vũ Tình, thì chỉ thấy đối phương trầm mặc quay đi.
Tuy rằng không nói ra miệng, nhưng cô vẫn mong Tô An có thể sống sót.
Nếu có cơ hội, thì cô muốn mang Tô An chạy đến cái thang máy kia, rồi bắt Tô An sống sót thay cho cả phần mình.
Khương Viện cũng đã bình ổn được tâm trạng, cô ta không điên cuồng chỉ trích Vương Chí Bân nữa, mà chỉ chuyên chú nhìn Trần Thụ. Ở trong mắt cô ta, cậu trai này là người tốt. Nếu trong bảy người chỉ có một người có thể sống, thì cô ta mong Trần Thụ có thể sống sót.
Nhìn thấy tình huống bắt đầu lâm vào cục diện bế tắc, Du Đường bất đắc dĩ nói: "Nếu mọi người đều không muốn hủy diệt thang máy, vậy thì suy nghĩ biện pháp khác thôi, dù sao thì chúng ta cũng còn nhiều thời gian."
Trần Thụ nói: "Lúc nãy âm thanh kia có nói, nơi được gọi là mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543789/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.