Lục Thanh Uyên nghe đến đây thì bịt miệng lại cười đến mức lồng ngực run rẩy.
"Làm chuyện xấu, hại chết người, rồi nói một câu xin lỗi là được à?" Lục Thanh Uyên lắc đầu: "Ngươi xem, lũ người này là loại thế nào mà dám tự cho mình là đúng."
"Cô ta có lẽ không phải hung thủ."
Du Đường nhíu mày rồi nói: "Bây giờ tôi lại cảm thấy cô bé tên Bạch Cầm kia hình như hơi có vấn đề. Lúc trước Trình Xa từng nói rằng Bạch Cầm không quen biết Triệu Đình Đình, nhưng thời điểm trò chơi vừa mới bắt đầu, cô bé này lại là người đầu tiên nghĩ tới Triệu Đình Đình. Hơn nữa từ cuộc đối thoại vừa rồi của Bạch Cầm và Trần Lộ, thì có thể thấy cô bé ngược lại hiểu rất rõ về những việc xảy ra giữa Trần Lộ và Triệu Đình Đình, việc này thật sự có điểm bất thường."
"Bạch Cầm à............" Lục Thanh Uyên lại nở nụ cười gian xảo: "Được, bây giờ chúng ta xem xem cô nữ sinh bé bỏng này đang làm gì."
Hình ảnh lại chuyển biến, khi thấy rõ chuyện Vương Thần và Bạch Cầm đang làm, Du Đường nháy mắt nghẹn lời.
Ở trong hành lang an toàn, ả ta đang ôm lấy cổ bạn trai mình, đá lưỡi cuồng nhiệt, còn cầm lấy tay Vương Thần đặt lên bộ ngực khủng của mình, dùng ngữ điệu õng ẹo gọi gã: "Anh Thần~~~"
Vương Thần thở dốc khàn khàn, nâng Bạch Cầm lên dựa vào tường ầm một tiếng, sau đó ngẩng cổ rên rỉ.
Du Đường: "......"
【 ký chủ, em tí thì nôn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543769/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.