"Điện hạ!" Du Đường rút tay về, nghiêm túc nhìn Tiêu Lẫm.
"Mong người tự trọng."
Y không hiểu vì sao Tiêu Lẫm lại có thể hạ thấp chính bản thân hắn như vậy.
Thậm chí còn có thể nói ra những lời đùa giỡn kỳ lạ như thế.
Tuy rằng hệ thống nói cho y biết độ hảo cảm của Tiêu Lẫm đã tới 75 điểm, nhưng Du Đường từ trước đến nay vẫn rất mơ hồ với khái niệm này.
Y không hiểu một Tiêu Lẫm giỏi mưu lược giỏi khống chế nhân tâm, vì sao lại không màng nguy hiểm chạy đến chiến trường tìm y, cũng không hiểu vì sao Tiêu Lẫm lại vẫn có thể ở bên y sau nhiều lần bị cự tuyệt đến như vậy, còn có thể hạ thấp bản thân, nói với y những lời không biết xấu hổ.
Nói xong lời này, y liền đứng dậy, quay lưng về phía Tiêu Lẫm :" Điện hạ, hai mươi vòng chạy quanh thao trường ngươi đừng chạy nữa, một lát sau nhớ hồi phủ nghỉ ngơi, việc hôm nay, chúng ta xem như chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì."
"Nhưng lời tự hạ mình như thế, sau này tuyệt đối đừng nói nữa."
Lần này, sau lưng y an tĩnh thật lâu.
Không có những cái ôm bất thình lình, cũng không có nụ hôn không kịp phòng bị, chỉ có trầm mặc lâu dài.
Tiêu Lẫm ngồi thẳng lưng lên, ngón tay đang quấn quanh lọn tóc cũng từ từ thả ra, người run lên nhè nhẹ.
Kỳ thật, những việc này, những lời nói này đều là lần đầu tiên hắn làm, lần đầu tiên hắn nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543736/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.