"Xin lỗi, để em phải nhịn nhiều quá." Du Đường làm Trình Lạc hoàn hồn. Trên đường trở về, Du Đường nhẹ giọng nói:" Nếu em thật sự ghét chuyện này, về sau anh sẽ không bắt ép em làm, em chỉ cần làm việc mình muốn, làm việc mình thấy vui là được."
Trình Lạc giật mình ngẩn người ra, rồi sau đó chậm rãi cong môi cười rộ lên. Hắn vươn tay ôm Du Đường từ phía sau lưng, nâng lên, xiềng xích vòng qua đỉnh đầu Du Đường, chặt chẽ cuốn y vào trong lồng ngực của hắn.
Du Đường dừng chân lại định nói chuyện, Trình Lạc đã gác cằm lên bờ vai của y, thì thầm hỏi nhỏ:" Anh đau lòng cho em sao?"
Hắn cười:" Anh chỉ có mỗi một bộ lòng, ngày nào cũng vì em đau tới đau lui, có còn đủ mà dùng không đấy?
"???"Du Đường ngơ ngác đứng dại ra.
" Nhưng mà so với chuyện anh đau lòng cho em." Trình Lạc cực kỳ tự nhiên hôn lên vết cắn trên cổ Du Đường, nói chuyện cực kỳ thiếu đòn:" Không bằng anh dùng chỗ khác đau cho em, em sẽ càng vui vẻ hơn."
"???"
Sau khi định thần lại Du Đường mới hiểu được ý tứ của câu này, xấu hổ đỏ hồng mặt, tức đến nghiến răng nghiến lợi .
Cái tên vô lại này!
Tối ngày miệng toàn phun ra những lời cợt nhả này rốt cuộc là học ở đâu!
" Anh đang nói chuyện đứng đắn đàng hoàng với em!" Du Đường mắng hắn: " Em đừng có mà ăn nói linh tinh!"
" Em cũng đang nói chuyện đứng đắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543697/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.