Hàn Tử Thần nghe thấy lời này thì tái mặt, không đôi co với Thẩm Dục nữa, gã đợi Thẩm Dục đi ngang qua. Sau khi chạm mặt với Du Đường thì lóe lên ánh mắt sâu xa khó dò.
Du Đường làm lơ gã, cúi đầu nhanh chân rời đi.
Sau khi hai người ngồi trên xe, Du Đường vẫn không hiểu vì sao Thẩm Dục sẽ mang chuyện y nằm vùng ra nói thẳng trước mặt Hàn Tử Thần.
Trước đó y còn suy đoán Thẩm Dục để y ở lại bên cạnh là vì định lợi dụng y để xử lý Hàn Tử Thần, nhưng hiện tại xem ra hắn không hề có ý này.
Vừa nãy hai câu lại có một câu mắng y là chó y nhịn, nhưng câu sau lại làm y ngạc nhiên.
Cái gì mà :" Mày không cần anh ta, tao cần."?
Nghe buồn nôn muốn chết.
Ai không biết còn tưởng Thẩm Dục coi trọng y.
" Cầm đi." Bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói, Du Đường theo bản năng tiếp lấy đồ vật được ném lại.
Phát hiện là một hộp thuốc mỡ bôi ngoài da và một lọ thuốc uống.
" Vết thương trên cổ, tự bôi đi." Thẩm Dục mân mê quải trượng, mắt không nhìn, nhưng lời là đang nói với y : " Thuốc uống hai lần một ngày, mỗi lần một viên, trị giọng nói."
"???"
Du Đường ngây ngốc ngồi đờ ra.
Thẩm Dục bị quỷ ám rồi chắc?
Sao đột nhiên tốt bụng thế?
"Vừa rồi anh cũng thấy rồi đấy." Thẩm Dục cười nhạo nói: "Trong lòng Hàn Tử Thần căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543654/chuong-46.html