Thứ đó có màu đen, nhầy nhụa, buồn nôn chết mất. Còn có cả mùi hôi thối!
Điều này khiến cho Bạch Cẩm Lam cau mày, hắn nghi hoặc nhìn người bên trong màn giường nghĩ thầm: Sẽ không có độc thật chứ!
Nhưng mà các đệ đệ đều đang nhìn hắn, cứ rút lui như vậy thì thật mất mặt!
Hắn cố nén không để lộ sự ghét bỏ của mình ra ngoài, chọc chọc ngón tay lên.
Nhưng trong lòng hắn vô cùng đau khổ, hắn thật sự không chịu nổi được cảm giác này, vẻ mặt ghét bỏ lấy khăn lau tay.
“Phụ vương, nhi thần cảm thấy rất khó chịu, có chút không thoải mái. Không thể giúp người được!”
Bạch Cẩm Lam chuẩn bị lui về, đột nhiên cảm thấy choáng váng đầu óc, sau đó hắn liền hôn mê bất tỉnh.
Hoàng Thượng không nói lời nào, thở dài một hơi.
Công công liền sai người nâng Bạch Cẩm Lam sang một bên, tiếp tục nói: “Còn có ai nguyện ý thử không?”
Bạch Cẩm Lam hôn mê khiến cho trong lòng đám Vương gia đó đều hơi sợ, đâu còn dám tiến lên.
Ngay cả kẻ ngốc cũng biết rõ thứ này là độc, không thể chạm vào được.
Kim Đản Đản có thể cảm giác được tầm mắt của người bên trong màn giường kia đang dừng trên người nàng.
Nàng đành phải căng da đầu nói: “Nhi thần nguyện ý thử!”
Có Vương gia nói: “Nhị ca thật sự muốn thể hiện đến điên rồi, biết rõ có độc mà còn muốn đi!”
Kim Đản Đản nghiêm túc nói: “Không thử làm sao biết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343424/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.