Lúc này, các hoàng tử, Vương gia, phi tử đều đang căng thẳng quỳ thành từng hàng canh ở bên ngoài tẩm điện.
Cửa điện được mở ra, một vị ngự y có mái tóc và chòm râu hoa râm bước ra. Ông ta thở dài, tâm sự nặng nề: “Phụng mệnh Thánh Thượng, tuyên các vị Vương gia vào điện!”
Kim Đản Đản theo mọi người đi vào. Phòng ngủ trang trí rất xa hoa, các cây cột đều được dát vàng, trên bề mặt điêu khắc hoa văn hình rồng.
Ánh mắt của nàng dừng ở trên giường ở phía trước. Lúc này màn giường vàng óng đang được buông xuống, không thấy rõ được tình hình bên trong, nhưng cũng mơ hồ có thể thấy được bóng người đang nằm ở bên đó.
Nàng cụp mắt suy đoán, không phải là Hoàng Thượng nhiễm bệnh sắp chết chứ, muốn chọn một người để truyền ngôi trước khi chết sao.
Nàng thản nhiên đánh giá các vị hoàng tử, suy đoán của mọi người cũng không khác nàng lắm. Tuy trên mặt lo lắng, nhưng khóe miệng bọn họ lại không nhịn được giương lên, trên khuôn mặt ẩn chứa vẻ vui mừng.
Nhưng cũng có số ít Vương gia vẻ mặt tràn ngập lo lắng.
Hoàng Thượng ho khan một trận, giọng nói vô cùng suy yếu, dường như có thể tắt thở bất cứ lúc nào: “Khụ khụ! Trẫm sợ rằng không còn nhiều thời gian nữa. Nếu trẫm đi rồi, huynh đệ các con phải tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau!”
“Phụ hoàng…”
“Phụ hoàng…”
…
Trong nháy mắt một đám khóc lớn, phỏng đoán trong lòng mọi người càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343422/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.