Kim Đản Đản liếc mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới. Nàng nhìn hắn một cách thản nhiên, nhưng ánh mắt này lại khiến cho da đầu Tiểu Mộc Tử tê dại.
Cho dù chỉ là một giây, cũng làm cho Tiểu Mộc Tử như hỏng mất.
Ngay khi Tiểu Mộc Tử sắp chịu không nổi nữa, liền nghe nàng hơi khinh thường nói: “Ngươi còn có liêm sỉ sao, nếu ngươi có liêm sỉ mà còn đi bán những thứ này sao?”
Tiểu Mộc Tử chảy nước mắt nói: “Vương gia, chuyện này không liên quan đến nhau mà. Lão nô cũng là vì kế sinh nhai. Lão nô chỉ bán đồ vật, không bán thân thể của mình!”
Kim Đản Đản nhìn dáng vẻ này của hắn cũng không muốn nói chuyện với hắn nữa, nàng vẫy vẫy bàn tay to: “Được rồi được rồi, đừng gào nữa. Ngày mai mang thêm chút sách về đi!”
Ánh mắt Tiểu Mộc Tử lại lần nữa trộm nhìn bìa sách, rồi lại chảy nước mắt chạy đi. Vương gia, ngài cong queo từ khi nào, sao lão nô lại không biết vậy?
Dứt lời, Kim Đản Đản liền tiếp tục thích thú cầm lấy cuốn sách kia xem.
Tiểu Mộc Tử rời đi với lá gan nhỏ đang run rẩy, hắn ta quyết định mang thêm cho Vương gia nhà mình một ít sách tranh nam nữ, hoặc là sách tranh một nam nhiều nữ, cần phải sửa lại tam quan của Vương gia.
Gần đây Kim Đản Đản rất yêu thích tình yêu cấm kỵ, như tình yêu huynh đệ, tình yêu tỷ muội. Nói tóm lại tất cả đều là đồng tính.
Trong đầu nàng không kìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343420/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.