Nhưng nàng cũng cảm thấy mình như đang đùa với lửa. Mỹ nhân lạnh lùng này cũng không dễ trêu chọc nha!
Vậy là, bàn tay hư hỏng của nàng lại chọc chọc lên trên đó. Nhìn gương mặt đỏ bừng của mỹ nhân thật giống như đang muốn xẻ nàng thành tám mảnh.
Kim Đản Đản lập tức dừng tay lại. Nàng đứng dậy, rời đi như một cơn gió.
Sau lưng truyền đến một tiếng vang rất lớn, nghe tiếng động thì giống như thể một chiếc bàn bị lật ngược, trong lòng Kim Đản Đản nổi lên một trận sợ hãi, lập tức đứng lại.
Nàng quệt miệng. Vì sao hết nam nhân này đến nam nhân khác vào thời điểm như thế này lại mạnh mẽ thế chứ, muốn ngủ với nàng là ngủ luôn?
Còn nàng vất vả lắm mới được làm nam nhân thì ngay cả hôn hôn mấy cái cũng chẳng dám. Bà mẹ nó, chẳng lẽ nàng đã định là bị Tiểu Mạch Tử ức hiếp sao?
Sự khó chịu trên người càng rõ ràng hơn, Kim Đản Đản lập tức sai Tiểu Mộc Tử tìm một cung nữ đưa thuốc giải cho Lãnh Cô Nguyệt, còn nàng thì tự ngâm mình trong nước lạnh cho hạ nhiệt độ. Chỉ ngâm một lúc đầu óc của nàng đã tỉnh táo hơn một chút.
Mùa đông lạnh lẽo, lại còn ngâm nước lạnh. Chỉ nghĩ thôi đã thấy cảm giác thật con mẹ nó mất hồn!
Kim Đản Đản khiến bản thân không ngừng tỉnh táo hơn trong làn nước lạnh. Vẫn là lỗi của nàng, trong lòng nàng không qua được một ải nảy.
Cho dù bây giờ nàng có là nam, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343417/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.