Vẻ mặt hệ thống Quân mờ mịt: [Cha, người nói gì vậy? Quân Quân nghe không hiểu.]
Khóe môi người đàn ông nhếch lên, khẽ cười một tiếng lại giống như trăm hoa đua nở: “Con không cần hiểu, mau đi hỗ trợ em ấy hoàn thành nhiệm vụ đi!”
Hệ thống Quân nửa tỉnh nửa mê, cái đầu nhỏ gật một cái!
…
“Nhị vương gia, kế này cực kỳ tuyệt diệu. Lần này Thái tử ngu ngốc kia nhất định sẽ bị phế, đến lúc đó ngôi vị trữ quân sẽ là của ngài!”
“Nhị vương gia, chúng thần hổ thẹn. Mấy chúng thần hợp lại cũng không bằng một người tài trí như ngài!”
“Đúng vậy! Chúng thần bái phục. Nhị vương gia, ngài không cần một binh một tốt đã đưa Thái tử vào chỗ chết.”
Kim Đản Đản nghe mấy người trong bọn họ trái kêu phải nói mà đau hết cả đầu.
Nàng ngồi trong gian phòng khách quý ở trên lầu ba, đôi mắt nhìn về phía một nữ tử xinh đẹp lạnh lùng mặc áo đỏ ở trong đại sảnh lầu một.
Tú bà trang điểm lòe loẹt như bà lão, uốn éo thân thể mập mạp, phe phẩy cái quạt, cười tươi tới nỗi thấy răng mà không thấy mắt đâu: “Các vị khách quan, tiếp theo đây chính là thời khắc kích động lòng người nhất, chuẩn bị bán đấu giá Lãnh Cô Nguyệt. Ai trả giá cao nhất sẽ có được một đêm của nàng!”
Ngay lập tức mọi người điên cuồng tranh đoạt xông lên, giá cả từ một trăm lượng đã tăng lên mười nghìn lượng bạc trắng.
Nhưng mỹ nhân được gọi là Lãnh Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343407/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.