Kim Đản Đản bị ngạt đến đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ. Nàng không khác gì một con cá rời khỏi nước, há miệng cố gắng hít thở. Lồng ngực nàng ngột ngạt, nhưng nàng lại không hít được một chút khí nào.
Càng đến gần thời khắc sinh mệnh bị đe dọa, ngược lại nàng càng không sợ hãi mà buộc mình phải bình tĩnh lại.
Nàng rút chủy thủ đâm vào Đế Lạc Y.
Không ngờ hắn phản ứng quá nhanh, chỉ dùng hai ngón tay kẹp lấy chủy thủ của nàng, mà tay của hắn lại không hề bị thương chút nào.
Ánh mắt Kim Đản Đản lạnh lùng. Chủy thủ nghiêng qua, cắt qua ngón tay của Đế Lạc Y, máu tươi lập tức biến thành màu đen.
Đế Lạc Y liếc mắt nhìn ngón tay đang chảy máu của mình, khóe miệng hắn nở một nụ cười kinh ngạc: “Có độc!”
Hắn buông bàn tay đang bóp chặt cổ Kim Đản Đản ra. Kim Đản Đản không còn chút sức lực ngã trên mặt đất, nàng há to miệng hít lấy không khí, đầu đang choáng váng tốt hơn rất nhiều.
Tiếng Đế Lạc Y cười lạnh truyền đến: “Ồ, ngươi thật là nhẫn tâm, liều mạng với ta như vậy!”
Hắn cúi người vuốt ve gương mặt nàng: “Đừng giãy giụa, bảo bối!”
Kim Đản Đản bị hắn chặn ngang ôm lên, đi tới căn phòng kia.
Nàng cố gắng giãy giụa trong ngực hắn, nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Tay nàng lại lần nữa mò lấy chủy thủ bên trong Diệt Thiên Giới chuẩn bị đâm hắn. Đế Lạc Y khinh bỉ cười:
“Đã hấp hối rồi vẫn cố gắng giãy giụa sao? Như vậy sẽ chỉ khiến ngươi càng nhanh chết hơn thôi, không bằng cảm thụ một chút quá trình làm ra búp bê Tây Dương dưới tay ta đi.”
Dứt lời, hắn liền đặt Kim Đản Đản lên thiết bị, cả tay chân và cổ của nàng đều bị sắt thép trói chặt lại, không thể động đậy.
Kim Đản Đản đánh giá thiết bị trong phòng, công nghệ rất cao.
Nhưng nàng lại nhìn thấy có mấy cái cái đầu được trang điểm rất tinh xảo, rất xinh đẹp, mà ở cổ lại đang nhỏ máu.
Lại có người có dáng người rất đẹp, nhưng lại không có đầu.
Có người có cả thân và đầu, nhưng đôi mắt lại đang kinh sợ trợn to, vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.
Đế Lạc Y thấy nàng nhìn về phía những búp bê Tây Dương mới chỉ hoàn thành một nửa kia, liền chỉ vào một cái đầu giải thích với nàng: “Khuôn mặt của con búp bê này rất đẹp, chỉ tiếc dáng người hơi béo, cần phải gia công lại một chút.”
Hắn chỉ người không có đầu nói: “Con này dáng người rất đẹp, nhưng gương mặt lại không đủ tinh xảo!”
“Nếu như lấy sở trường của cả hai hợp lại thành một, như vậy mới hoàn mỹ. Ý nghĩ của ta không tồi chứ!” Hắn nhìn Kim Đản Đản, chờ mong nàng khen ngợi.
Lúc này Kim Đản Đản giống như là một con chuột bạch bị làm thí nghiệm, mặc người xâu xé.
Nàng sợ tới mức trái tim cũng run rẩy, cảm giác như mình đã cận kề cái chết.
Nhưng nàng lại buộc mình cần phải bình tĩnh lại. Nàng nhắm mắt lại, không để ý tới tên điên Đế Lạc Y nữa.
Đế Lạc Y không nhận được lời khen của nàng. Vẻ mặt của hắn liền âm trầm đến đáng sợ, hắn cầm con dao nhỏ lên, lướt ở trên khuôn mặt Kim Đản Đản.
Kim Đản Đản có thể cảm nhận được con dao nhỏ lạnh băng kia đang đụng vào mặt nàng, hẳn hắn ta đang tìm một chỗ để xuống tay!
Nàng mở to mắt nhìn Đế Lạc Y, lại nhìn thấy vẻ mặt của hắn như tìm được bảo vật: “Thế mà lại có một gương mặt hoàn mỹ như vậy, không cần phải dùng đến bất kì công cụ nào để gia công!”
Trong lòng Kim Đản Đản thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, không cần động dao vào mặt nữa, như vậy thật tốt.
Tầm mắt Đế Lạc Y dời đến trước ngực nàng, hắn khẽ nhíu mày: “Hơi nhỏ, cần phải gia công!”
Kim Đản Đản cụp mắt nhìn theo tầm mắt của hắn. Mẹ nó, tên biến thái ngươi dựa vào cái gì mà nói tỷ tỷ ta ngực nhỏ?
Đế Lạc Y duỗi tay rút đai lưng bên hông Kim Đản Đản ra, tùy tay vứt trên mặt đất.
Dao nhỏ trong tay hắn vạch cổ áo Kim Đản Đản, y phục màu đen trượt xuống, lộ ra yếm nhỏ cũng màu đen ở bên trong.
Hắn nhìn dây yếm buộc ở sau cổ nàng, dao nhỏ trong tay chuẩn bị cắt đứt…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]