Con búp bê kia nghiêng đầu nhìn nàng, cái cổ lệch thành một độ cong quỷ dị rồi còn chớp con mắt:
“Ngươi sẽ là búp bê đẹp nhất ở đây, sau này ngươi phải ngoan ngoãn ngủ cùng với chủ nhân đi!”
Kim Đản Đản kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt: Nani (cái gì)? Đế Lạc Y lại biến thái thế này sao?
Phòng bên cạnh truyền đến âm thanh nghẹn ngào rất nhỏ của nữ tử: “Xin ngươi, đừng giết ta!”
Giọng Đế Lạc Y đầy tà mị: “Ta sẽ không giết ngươi mà chỉ chế tạo ngươi thành búp bê. Thế thì mới có thể bảo vệ vẻ đẹp của ngươi mãi mãi!”
“Ác ma!” Tiếng của nữ tử đầy nghẹn ngào, nhìn cái dao nhỏ hắn cầm trong tay mà sợ tới mức run bần bật.
Nhưng cơ thể lại giống như chết lặng đi vậy nên vô cùng bất tiện trong việc chuyển động.
Nhìn thấy nụ cười ma quỷ trên mặt hắn, dao trong tay vẽ trên mặt nàng ta.
Nàng ta sợ tới mức trợn to hai mắt, lại không cảm nhận được bất cứ cảm giác đau đớn gì. Nhìn thấy giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống nhưng bản thân thì không có bất kỳ sức lực nào để giãy giụa.
Một lát sau, tiếng của nữ tử dần dần yếu đi, cho đến khi biến mất không nghe thấy gì thì cũng là lúc chẳng cảm giác được chút hơi thở nào của nàng ta nữa.
Trên mặt Đế Lạc Y lộ ra một nụ cười, đẹp như là thiên sứ rơi xuống nhân gian.
Giọng hắn rất dễ nghe, giống như là giọt nước chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343081/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.