Tay chân Kim Đản Đản đều bị trói lại khiến nàng nhất thời không thể nào phản kháng được, chỉ có thể tiếp một bạt tai kia. Khóe miệng nàng lập tức xuất hiện tia máu đỏ tươi.
Ánh mắt nàng lạnh băng nhìn tên quản ngục, hận không thể băm hắn ra thành trăm mảnh.
“Chà ~ Vẫn nóng bỏng như vậy, ta đây thích hương vị này của ngươi, như vậy khi kêu mới hăng hái!” Tên quản ngục nắm lấy tóc nàng.
Hắn ta chuẩn bị cởi đai lưng của mình ra.
Kim Đản Đản híp mắt lại, đến thời điểm này rồi nàng cũng không thể ngồi im được nữa. Nàng nhanh chóng cố sức giãy giụa để cởi bỏ dây thừng đang trói chặt người mình.
“Rầm ——” Âm thanh cửa nhà giam bị mở ra vang lên.
Tên quản ngục còn chưa kịp thấy rõ người đến là ai, hắn đã bị người đến đấm một đấm làm cho hôn mê bất tỉnh.
Kim Đản Đản nhìn nam tử áo trắng trước mắt mà nàng luôn tâm tâm niệm niệm. Vành mắt nàng liền ửng đỏ. Nàng cụp mắt xuống, cố gắng kìm chế nước mắt của mình.
Viêm Dục dùng một kiếm chém đứt dây thừng đang trói Kim Đản Đản, ôm nàng vào trong lồng ngực: “Tâm Nhi, để nàng chịu khổ rồi!”
Giọng nói Kim Đản Đản có chút nghẹn ngào, nàng vẫn luôn yếu ớt như vậy ở trước mặt người quan tâm mình: “Nhị Vương gia, ngài không nên đến đây!”
Viêm Dục ấn đầu nhỏ lộn xộn của nàng lại: “Không, nàng mới quan trọng nhất!”
Trong lòng Kim Đản Đản liền cảm động, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342948/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.