Chương trước
Chương sau
Đơn Duy Mạc bỗng nhiên bừng tỉnh, sau lưng là một trận mồ hôi lạnh.

Anh không biết mình ngủ từ khi nào. Anh mơ một giấc mơ rất kỳ quái, mơ thấy cô mèo của anh bị một con mèo lông trắng muốn giở trò làm bậy.

Con ngươi xanh thẳm của anh dần dần chuyển sang màu xanh lam, tựa như viên đá quý màu xanh lam, rất thần bí.

Tựa hồ như trong chớp mắt, sẽ rơi xuống một giọt nước màu xanh lam.

“Tinh Thụy La!” Anh gọi thầm tên cô, cảm giác máu cả người đều đang sôi trào.

Bên cạnh Đơn Duy Mạc nổi lên một cơn gió lốc vô hình, gió lốc dần dần hóa thành sương mù rồi trở thành màu trắng mà mắt thường có thể thấy được.

Gió lốc càng lúc càng mạnh, ngay sau đó, anh biến mất bên trong cơn gió lốc.

“Meo ~” Kim Đản Đản xù lông, giãy giụa bốn chân mèo.

Trong lòng bi thương ngược dòng thành sông. Phải bị một con mèo ‘bạch’, mà con mèo kia lại còn không phải là Tiểu Mạch Tử.

Cô kêu lên từng tiếng bén nhọn, không nghi ngờ gì nữa, ngay sau đó cô liền phải bị…

Ngay trong giờ phút khẩn cấp, bên cạnh chợt nổi lên một cơn gió lốc.

Đơn Duy Mạc từ đâu xuất hiện, đánh bay Arthur Thụy.

Anh ôm lấy Kim Đản Đản hình mèo vào ngực, con ngươi xanh thẳm nhìn chằm chằm Arthur Thụy cách đó không xa, ánh mắt lạnh băng.



Arthur Thụy sợ tới mức thân thể khẽ run: “Anh….Anh là…”

“Cút!” Đáp lại anh ta chính là lời nói không có chút độ ấm.

Arthur Thụy lập tức chạy đi, anh ta… Anh ta sao có thể… Lại là người trong hoàng thất chứ?

“Meo ~” Kim Đản Đản trong tay Đơn Duy Mạc lập tức biến thành mèo con dịu dàng.

Cô giơ móng vuốt níu lấy quần áo Đơn Duy Mạc, sợ anh ném cô xuống chạy đi.

“Yên tâm, không ai có thể gây trở ngại cho chúng ta!” Ánh mắt anh cưng chiều, vuốt ve lông của cô.

“Meo meo ~” ( Sao anh vào được đây? )

Đầu mèo của Kim Đản Đản đầy dấu chấm hỏi???

Anh là một người địa cầu, sao lại có thể đi vào hành tinh mèo được chứ?

Hơn nữa lại còn đột nhiên xuất hiện!

Đơn Duy Mạc bế cô lên, nhẹ nhàng cọ mặt mình vào mặt mèo của Kim Đản Đản, giọng nói trầm thấp: “Thật ra, anh vẫn luôn là người của hành tinh mèo!”

“Nani (Cái gì)?” Kim Đản Đản trợn to mắt mèo!



Ngay sau đó, người đàn ông đẹp trai ngời ngời trước mắt lập tức biến thành một con mèo tuyết trắng với đôi mắt màu xanh lam. Khí thế vương giả ở trên thiên hạ của anh khiến cho Kim Đản Đản muốn thần phục, không nhịn được muốn quỳ lạy.

Cô cố gắng kiềm chế bản thân nhìn con mèo vô cùng tôn quý trước mắt. Mẹ nó, thế mà cô lại rất muốn rất muốn đi tới gần anh, muốn dựa sát vào cơ thể mèo sang chảnh của anh.

Kim Đản Đản như say: “Meo ~” ( Anh biến về lại đi! )

Đơn Duy Mạc lại biến thành người lần nữa, con ngươi xanh thẳm nhìn qua càng thêm thần bí, như là một viên pha lê xanh lam tuyệt đẹp.

Kim Đản Đản được Đơn Duy Mạc ôm vào trong lồng ngực. Cô nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt, không kìm lòng được hôn đôi môi anh.

Đại trạch nam Đơn Duy Mạc nháy mắt liền đỏ mặt, bị một vật thể xù xù hôn môi, cảm giác này thật là… Một lời khó nói hết!

“Làm sao để biến em lại thành người?” Kim Đản Đản chớp chớp mắt hỏi.

Sắc mặt Đơn Duy Mạc hiện lên một tia xấu hổ: “Với thân thể của em, qua mấy ngày nữa sẽ khôi phục!”

Chỉ có anh biết nguyên nhân thật sự: Quả thật là do ‘bạch bạch’ quá độ gây nên, bình thường chuyện phòng the qua đi cũng chỉ biến thành hình mèo mấy giờ.

Nếu quá thường xuyên, kéo dài quá lâu, thì thời gian sẽ tăng lên.

Cho nên, thời gian hình mèo của Kim Đản Đản mới có thể lâu như vậy.

Thể chất người thế này ở hành tình mèo, đối với Đơn Duy Mạc mà nói thật đúng là một loại tra tấn!

Người hành tinh mèo tìm được tiểu vương tử Đơn Duy Mạc thất lạc đã lâu, cả nước cùng chúc mừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.