Chương trước
Chương sau
Đơn Duy Mạc vô cùng bất đắc dĩ ôm meo meo lên, mang cô vào phòng tắm, tắm rửa giúp cô.

Vẻ mặt Kim Đản Đản cực kỳ buồn bực, tùy ý để anh tắm rồi sấy khô lông.

Đơn Duy Mạc thầm cầu nguyện trong lòng: Hy vọng cô nhanh biến thành người, để còn dẫn cô về quê gặp ba mẹ nữa!



Vào buổi chiều, Đơn Duy Mặc liền nhận được điện thoại của mẹ anh thúc giục cưới: “Tiểu Mạc này, ba đời nhà chúng ta là dòng độc đinh, chỉ có một mình con nối dõi, con nhanh kết hôn đi. Mẹ đã tìm mấy cô gái không tồi giúp con, mẹ gửi ảnh đến cho con xem!”

Anh vừa nhìn thấy ảnh liền khẽ giật mình, khuôn mặt cô gái kia tương tự Tinh Thụy La đến bảy phần, ngay cả dáng người cũng rất giống.

Nếu không phải Tinh Thụy La đang biến thành mèo, vẫn còn ở trong ngực anh, anh cũng sẽ cho rằng người mà mẹ giới thiệu cho anh chính là cô!

Anh nhìn mèo trong lồng ngực, cũng không biết chính xác khi nào cô mới biến lại thành người, lại đẩy lùi thời gian lần nữa: “Mẹ, bây giờ con vẫn chưa vội, con muốn lập nghiệp trước rồi kết hôn sau!”

Bà Đơn ở bên kia điện thoại thúc giục: “Con còn không vội, con sắp ba mươi rồi đó! balabalabala…”

Đơn Duy Mạc nghe đến nhức đầu, đưa điện thoại ra xa.

Bà Đơn ở bên kia điện thoại thở dài: “Aizzz ~ Tiểu Mạc, con lại không nghe mẹ nói. Mẹ làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho con. Nhanh kết hôn đi, ba mẹ chờ con về nhà thăm đây!”

Đơn Duy Mạc đau xót trong lòng: “Ba mẹ, tết con sẽ trở về thăm hai người!”



Sau khi cúp điện thoại, hai người đều có nỗi phiền muộn riêng của mình.

Kim Đản Đản: Ôi trời ơi, như vậy thì sao làm nhiệm vụ đây, đùa gì chứ!

“Ầm ——”

Sấm sét bên ngoài ầm ầm, bầu trời bị tia sét đánh trắng xóa một mảnh. Đã mười sáu giờ, nhưng bên trong nhà lại như có mặt trời chiếu rọi.

Ánh sáng ngoài cửa sổ quá chói, khiến cho người ta không thể mở mắt ra được.

“Ầm Ầm ~” Âm thanh kia cực kỳ vang dội, cứ như là tiếng của động cơ trực thăng.

Nhìn gió ào ào lùa qua rèm cửa, Đơn Duy Mạc đặt Kim Đản Đản ở trên giường, muốn đi đến đóng cửa sổ lại.

Lại thấy được một màn không thể tin nổi: Trên trời cao, một vật thể đang bay, tựa như UFO thường thấy trong ảnh.

Chỉ là hình dạng rất là đặc biệt, giống như một cái đầu mèo lớn. Râu ở hai bên mặt của mèo rung lắc lên xuống, bay về phía bên này.

Vật thể bay đó lơ lửng ở giữa không trung, tạo ra một đường thẳng nằm ngang đến chỗ Đơn Duy Mạc.

Cửa tự động mở ra, bên trong lóe ra ánh sáng chói mắt.



Một người đàn ông anh tuấn mặc quần áo màu bạc đi tới. Quần áo của anh ta có chút kỳ quái, mặc lên trên người trông rất ngầu.

Sắc mặt của anh ta lãnh đạm, gương mặt kia trông tương tự với bộ dáng sau khi hoá thành người của Kim Đản Đản đến vài phần!

Bóng dáng anh ta xuyên qua tường nhà mà không chút trở ngại.

Anh ta đi đến trước mặt Kim Đản Đản rồi dừng lại, duỗi tay ôm cô vào trong ngực.

Đơn Duy Mạc từ kinh ngạc hồi phục tinh thần lại. Anh bước nhanh đi đến, giành trước một bước ôm Kim Đản Đản hình mèo ở trong lòng ngực.

Đôi mắt xanh thẳm của anh sắc bén nhìn người đàn ông mặc quần áo lố lăng trước mắt: “Anh muốn làm gì?”

Khi người đàn ông kia nhìn đến đôi mắt của Đơn Duy Mạc, ánh mắt hơi kinh ngạc: “Thế mà lại là đôi mắt màu xanh lam, đáng tiếc chỉ là sinh vật địa cầu!”

Đơn Duy Mạc híp mắt lại, người này đến đây rốt cuộc là có ý đồ gì?

Người đàn ông duỗi tay ra trước mặt anh: “Đưa cô ấy cho tôi!”

Đơn Duy Mạc che chở chặt chẽ Kim Đản Đản hình mèo, nghiêm túc nói: “Trừ phi anh bước qua xác của tôi, chỉ cần tôi còn sống, tuyệt đối sẽ giao cô ấy cho bất kì kẻ nào!”

Mèo Kim Đản Đản kêu: “Meo ~” ( Tiểu Mạch Tử, làm tốt lắm! )

Sắc mặt người đàn ông lạnh lùng, không quan tâm Đơn Duy Mạc đang ngăn cản, tiến lên phía trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.