Trên mặt Ngọc Đế nở nụ cười: “Ha ha ha, Đường Tam Tạng, ngươi phạm vào tội lừa gạt, bản đế phạt ngươi sinh thêm mấy ổ khỉ con nữa!”
Vẻ mặt của Kim Đản Đản tràn đầy kinh ngạc…
Quần thần bên dưới cũng đầy kinh ngạc…
Mấy ổ con khỉ?
Nhưng Ngọc Đế nói cũng đúng, con khỉ chắc là phải tính theo ổ!
Ngọc Đế thấy Kim Đản Đản vẫn không có phản ứng, thúc giục nói: “Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, các ngươi còn ở chỗ này đứng ngơ ra làm cái gì, còn không mau đi sinh khỉ con đi!”
Vì thế, hai người Kim Đản Đản và Ngộ Không đều mang vẻ mặt ngơ ngác bị Ngọc Đế đuổi đi.
Kim Đản Đản nhìn hai tay trống không, muốn đi lên hỏi xin lại nhi tử đang ở trong tay Ngọc Đế.
Lão già Ngọc Đế kia lại ôm chặt nhi tử nói: “Đi đi đi, nhanh đi sinh khỉ con, bé khỉ con này cứ để ở chỗ bản đế để ta chơi một lúc nữa!”
Khóe miệng Kim Đản Đản run rẩy, con trai của nàng là món đồ chơi sao? Là món đồ chơi sao?
Nàng làm lơ với thân phận của Ngọc Đế đoạt lại khỉ con, khụ, đoạt nhi tử lại, cùng Ngộ Không lập tức lui xuống.
Ngọc Đế ở phía sau kêu lên: “Quay trở lại cho bản đế, để khỉ con lại đây!”
Giọng nói của Kim Đản Đản từ xa vọng lại: “Ngọc Đế, nếu người thích trẻ con thì đi tìm Vương Mẫu nương nương sinh một đứa đi!”
Ngọc Đế tức giận mặt đỏ bừng, bây giờ bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342899/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.