Trong mắt hắn như có gợn sóng nước màu tím lưu động, đẹp đến mê hồn.
Tâm trí Kim Đản Đản toàn là suy nghĩ: Yêu nghiệt này sao lại càng thêm hấp dẫn hơn so với trước kia vậy chứ.
Khoé miệng của hắn gợi lên một độ cong duyên dáng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nàng.
Lại còn nhìn hắn nữa, nàng sợ ngay cả tên của mình cũng quên mất.
Nàng muốn trốn, hắn đột nhiên chặn ngang lại ôm nàng lên.
Kim Đản Đản đấm ngực hắn: “Lãnh…Lãnh Mạc Tà! Chàng mới vừa tỉnh lại, chúng ta liền bạch bạch bạch mà xem được sao?”
Lãnh Mạc Tà dừng lại động tác, ánh mắt hắn sáng ngời, khóe miệng cong lên: “Bạch bạch bạch? Tiểu nương tử dùng từ này rất tốt!”
Dứt lời, con người nhỏ bé trong lồng ngực được hắn đặt ở trên cái giường mềm mại. Hắn quay đầu lại nhìn cửa phòng một chút, lập tức đóng cửa lại.
Hắn ra tay cởi quần áo trên người xuống, động tác duyên dáng tựa như một bức họa tuyệt đẹp.
Kim Đản Đản ngẫu nhiên trộm ngắm hắn một chút, cuối cùng liền quang minh chính đại trực tiếp ngắm.
Dáng người của hắn vô cùng tốt, vừa nhìn liền có thể giúp kích thích sự thèm ăn.
Nàng nuốt nuốt nước miếng, cảm giác có chút đói bụng, rất muốn ăn tươi nuốt sống nam tử quyến rũ trước mặt này.
Quần áo Lãnh Mạc Tà chỉ mới được cởi một nửa, nửa che nửa lộ thân hình, ấn ký hoa bỉ ngạn màu đỏ trên ngực như ẩn như hiện.
Hắn cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342845/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.