Nàng giơ tay lên nhìn chằm chằm vào mắt hắn hỏi: “Đây là cái gì?”
Lãnh Mạc Tà nhìn thấy nàng không có sao, cục đá trong lòng hắn rơi xuống đất. Sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy tươi cười: “Nàng không có việc gì thì tốt!”
Dứt lời, cả người hắn ngã vào nàng.
Kim Đản Đản duỗi tay đỡ hắn, thấy rõ trên lưng hắn máu thịt trộn lẫn một mảnh, nhìn rất đáng sợ, đang chảy nước màu lam ra bên ngoài.
Có lẽ, máu của quỷ là màu lam đi!
Hắn bị trọng thương rất nặng, chính mình lại không chút lo lắng, mà lại hỏi nàng có bị thương hay không?
Trong mắt Kim Đản Đản lập tức trào ra giọt nước trong suốt, nhiễm ướt lông mi. Rốt cuộc lông mi không chịu nổi trọng lượng đó, nước mắt rơi xuống, nhỏ giọt ở trên miệng vết thương của Lãnh Mạc Tà.
Nàng nhìn thấy màu da của hắn chậm rãi biến xám, hoảng loạn lay hắn: “Lãnh Mạc Tà, ngươi không thể xảy ra chuyện, cố gắng chống đỡ cho ta!”
Nhưng mà hắn không có đáp lại nàng, không có ngẩng đầu liếc nhìn nàng một cái.
Kim Đản Đản liều mạng truyền linh lực lên miệng vết thương của hắn, nhưng mà lại bất lực trở về, không có chút tác dụng gì.
Máu màu lam nửa trong suốt đang không ngừng chảy, mà hình bóng hắn xám xịt sắp trong suốt.
Nàng đã không còn linh lực có thể truyền cho hắn. Nàng ôm chặt hắn, hận không thể nhập hắn vào trong thân thể.
Nàng khóc rống lên: “Đừng rời khỏi ta, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342842/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.