Nàng hơi nhíu mày: “Ông ơi, ta phải làm gì để giúp ông?”
Ông lão nói: “Tiểu cô nương, ngươi cứ lại đây trước đã. Lúc ngươi đi qua đầm nước này thì trên người sẽ có chút cảm giác đau đớn, nhưng ngươi không có tu vi thì sẽ không bị ảnh hưởng nhiều đâu. Ngươi cứ kiên nhẫn một chút, chỉ cần đi qua là sẽ không sao!”
Kim Đản Đản nhìn ông lão đáng thương phía đối diện, bước một bước chân đi về phía đầm nước màu đỏ.
Vừa tiếp xúc với mặt nước, nàng liền cảm thấy đau đớn đến tận xương, đau đến nỗi nàng theo bản năng rút lại bước chân.
Ông lão thở dài: “Ai ~ tiểu cô nương, nếu ngươi không chịu nổi cảm giác đau đớn này, thì thôi đi, ông lão này đành phải chờ người có duyên đến giúp đỡ vậy!”
Kim Đản Đản khẽ cắn môi, lại bước vào đầm nước màu đỏ một lần nữa, may mà lần này chỉ nơi nào tiếp xúc mới có cảm giác đau. Nàng cắn răng đi đến đối diện.
Khi ở trong nước không biết dẫm vào cái gì mà dưới chân nàng lảo đảo, suýt nữa thì ngã vào đầm nước.
Ông lão lo lắng nói: “Tiểu cô nương, ngươi đi chậm một chút!”
Kim Đản Đản ổn định thân mình, tiếp tục bước đi tới đối diện.
Sau khi rời khỏi đầm nước, sắc mặt của nàng tái nhợt, trên lưng thấm ra mồ hôi.
Nàng lo lắng nhìn ông lão: “Ta phải làm gì để cứu ông?”
Ông lão suy yếu nói: “Sức mạnh của ta bị phong bế, nếu không cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342722/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.