Nữ tử đó xua tay cất giọng ngọt ngào: “Các người lui hết đi!”
Hai thị nữ kính cẩn lui xuống.
Nữ tử dẫn đường cho Kim Đản Đản, nàng ta tự giới thiệu: “Cô nương, ta là Vân Nhiễm, vốn là nữ nhi được thiên đế sủng ái nhất. Nhưng một ngày nọ, Quỷ vương đã nhìn trúng sắc đẹp của ta, chiếm lấy cơ thể ta!”
Nghe vậy, thân thể Kim Đản Đản khẽ run lên, móng tay ghim chặt vào lòng bàn tay. Nàng cụp mắt xuống không cho người khác nhìn thấy cảm xúc trong mắt mình.
Vân Nhiễm âm thầm dò xét nàng, nói tiếp: “Sau đó, Thiên Đế hứa gả ta cho hắn. Vốn dĩ ta và hắn ngày đêm bất hòa, nhưng cũng coi như là đang chiều chuộng ta!”
“Nhưng sau này, qua cảm giác tươi mới đó, hắn ta chơi chán rồi, thì giáng ta xuống làm thị nữ.”
Vân Nhiễm lấy khăn tay ra lau khóe mắt, vẻ mặt rất thương tâm. Nàng ta cầu xin: “Cô nương, ta biết ngươi biết thuật Mao Sơn, cầu xin ngươi hãy cứu ta ra khỏi biển khổ đi!”
Kim Đản Đản bất lực nói: “Ta còn không cứu được mình, vậy làm sao cứu được ngươi chứ?”
Ánh sáng trong mắt Vân Nhiễm mờ nhạt, không khỏi có chút thất vọng: “Thế cô nương phải cẩn thận khi hầu hạ hắn, nhớ không được động lòng!”
Vân Nhiễm nhìn Kim Đản Đản bước vào tẩm điện lộng lẫy, ánh mắt nhàn nhạt nhìn theo bóng lưng của nàng, móng tay siết chặt vào lòng bàn tay.
Đôi mắt nàng ta lóe lên một cái nhìn cay đắng, nhưng lại không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342718/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.