Nhưng không bao lâu sau, cả nhà bọn họ đi nước ngoài, bọn họ cũng mất đi liên lạc.
Sau đó cô thường xuyên nhìn thấy anh biểu diễn trên màn hình TV. Lâm Tâm Tâm rất thích anh, sau khi cô tra tìm thông tin, mới biết hóa ra đó chính là người bạn chơi từ nhỏ đến lớn với cô.
Khi hai người liên lạc với nhau, Bạch Mặc liền muốn trở về nước để thổ lộ tình cảm bấy lâu nay với cô.
Chỉ là sau đó đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ, khiến cô quên mất anh.
Nước mắt của Kim Đản Đản và nước biển hòa lẫn vào nhau, tất cả đều là ký ức của cô cùng với anh. Người bạn chơi cùng thuở ấu thơ cùng nhau lớn lên, nhưng cô lại không nhớ ra anh.
Bây giờ hồi tưởng lại, thấy vừa hạnh phúc vừa đau xót.
Mỗi ngày anh nhìn cô tươi cười với người khác, còn với anh thì lại ác cảm như vậy, lòng anh đau khổ biết bao.
Mà bây giờ cô đã nhớ ra anh, nhưng cô lại không thể đi cùng anh được.
Tầm mắt của cô dần dần trở nên mờ mịt, bàn tay của Hàn Kiệt đang túm lấy cô đã buông ra, nhưng tay cô vẫn đang bị trói bằng dây thừng, e rằng cô sẽ không thể thoát khỏi tay của thần chết!
……
Cô dường như đang mơ một giấc mơ dài đằng đẵng. Người mà cô thích trong giấc mơ, anh có đủ các loại dung mạo và thân phận.
Nhưng điều duy nhất không thay đổi đó là bông hoa bỉ ngạn màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342708/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.