Kim Đản Đản bị bà Lâm lôi về nhà. Bà ấy đóng cửa và cửa sổ lại, rồi quan sát Kim Đản Đản, mắt bà liếc nhìn bụng của cô với sắc mặt rất khó coi: “Tâm Tâm, không phải là con có con với tên khốn đó rồi đấy chứ?”
Khóe miệng Kim Đản Đản giật giật: “Mẹ, mẹ đang nghĩ bậy cái gì vậy?”
“Vậy chịu trách nhiệm mà cậu ta nói là chuyện gì hả?” Bà Lâm truy hỏi.
Kim Đản Đản cúi đầu rũ rượi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng đến tận mang tai.
Chẳng lẽ bà ấy muốn cô nói rằng: Con gái của ba mẹ đã vô tình nhìn thấy cơ thể của người ta rồi sao?
Ông Lâm nghiêm nghị nhìn cô: “Tâm Tâm, con đã lớn và trưởng thành rồi, con có năng lực phán đoán của riêng mình, nhưng ba vẫn hy vọng con hành động mọi thứ phải theo quy tắc!”
“Dạ dạ, con biết rồi!” Kim Đản Đản nóng lòng muốn đào lỗ chui xuống đất, cô siết chặt nắm tay: Tiểu Mặc Tử, anh đợi đó cho tôi!
Hàn Kiệt bị nhốt trong phòng giam, và chỉ một tháng sau thì đã được thả ra.
Hàn Nghiên Hi rất sợ Hàn Kiệt, sợ rằng anh ta sẽ trả thù một lần nữa. Cô đi theo sau Bạch Mặc, anh là niềm hy vọng duy nhất của cô, còn Tôn Vân Hải thì lại ở bên cạnh cô để bảo vệ anh.
Trong thời gian dài, hai người họ âm thầm có một chút cảm tình với nhau.
Bạch Mặc nể tình cô ấy giúp đỡ vợ nhà mình, cung cấp manh mối cho anh, hơn nữa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342706/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.