Hàn Nghiên Hi đứng yên tại chỗ, khuôn mặt nhỏ hồng hồng, vui vẻ nhảy tại chỗ.
Thật ra Bạch Mặc chưa nói xong là mình thích Lâm Tâm Tâm. Bởi vì anh lo lắng nên nuốt lời trở về, lúc này mới dẫn đến việc Hàn Nghiên Hi hiểu lầm.
Cô ấy mơ hồ đi theo vào trong, nhìn thấy anh lo lắng, lau nước canh ở trên người một cô gái.
Anh tôn quý như vậy, nhưng nguyện ý khom lưng vì người khác. Tại sao có thể chứ?
“Anh Bạch, chị gái này là ai vậy?” Hàn Nghiên Hi chỉ vào Kim Đản Đản, hỏi.
Bạch Mặc ngẩng đầu nhìn Hàn Nghiên Hi, tốt nhất vẫn không nên để cô gái nhỏ này hiểu lầm nữa. Anh nói: “Cô ấy là Lâm Tâm Tâm, người phụ nữ tôi thích!”
“Vậy thì vừa rồi…” Tất cả đều là lừa cô ấy sao?
“Vừa rồi tôi chưa có nói xong!” Tuy rằng cô ấy trông có vẻ thương tâm nhưng chuyện tình cảm không thể xằng bậy.
Hàn Nghiên Hi rơi nước mắt. Cô quật cường lau nước mắt, đôi mắt khóc như một con thỏ: “Người xấu, anh là người xấu. Chị gái này còn tệ hơn. Em ghét hết hai người!” Cô ấy khóc lóc chạy ra ngoài.
Hàn Kiệt nhìn thoáng qua Kim Đản Đản bên này, trong chốc lát chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì. Anh ta lo lắng chạy ra ngoài đuổi theo Hàn Nghiên Hi.
Bạch Mặc thấy nơi này cuối cùng cũng yên tĩnh, chỉ còn anh và cô nhóc ngu ngốc này. Anh kéo tay cô đặt vào lòng bàn tay mình, dò hỏi cô: “Bé con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342699/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.