Hàn Kiệt nở một nụ cười thân thiết: “Chưa kết hôn ạ!”
Trong lòng bà Lâm vui vẻ, thử dò xét hỏi: “Vậy con có bạn gái chưa?”
Bạch Mặc rất đố kị, nở một nụ cười lấy lòng ở trên mặt: “Dì Lâm ~ Con cũng chưa có bạn gái!”
Bà Lâm khẽ lườm anh ta một cái: “Con không có bạn gái thì liên quan gì đến dì?”
Khuôn mặt Bạch Mặc hết đen rồi lại đỏ. Tại sao dì Lâm lại chán ghét anh như vậy chứ, bọn họ tốt xấu gì cũng là hàng xóm mười năm mà!
Kim Đản Đản nhìn thấy anh ta chịu thiệt liền cảm thấy tâm tình thật thoải mái, đôi mắt của cô lóe sáng nhìn Hàn Kiệt. Ừm, không tồi, thật tốt!
Hàn Kiệt dường như chú ý tới ánh mắt của cô, liền nhìn thoáng qua cô, trả lời với bà Lâm: “Thưa dì, con không có vị hôn thê, cũng không có bạn gái!”
Bà Lâm chỉ thiếu nước vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Vừa vặn Tâm Tâm nhà dì cũng một mình. Hàn tổng thân là đàn ông, cần phải chăm sóc Tâm Tâm nhiều hơn chút. Dì cảm thấy hai người các con rất xứng đôi, nếu không ngại có thể hẹn hò thử xem!”
Ông Lâm lúc này hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, thật là mất hết mặt già. Ông ấy lôi bà Lâm tránh ra, tránh cho bà lại nói thêm những lời mất mặt nào nữa. Ông xấu hổ nói: “Hàn tổng, dì Lâm của cậu lớn tuổi rồi, lời nói của bà ấy cậu đừng để ở trong lòng!”
Hàn Kiệt lễ phép mỉm cười: “Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342683/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.