Sở Dương cụp mắt, trong lòng thầm hận Mặc Bắc Hoàng thay lòng đổi dạ và ghen ghét Hoàng Thiên Vũ. Đúng là đồ ngu, cơ hội tốt như vậy mà đối phương lại không động lòng.
Mặc Bắc Hoàng biết bọn họ sẽ không đồng ý. Cô nghiêm mặt nói: “Tôi cho các người một cơ hội cuối cùng. Một là các người đầu hàng, tôi sẽ tha cho các người một mạng. Hai là các người sẽ trở thành một thành viên trong nhóm tang thi.”
Đám người dị năng kia vô cùng phẫn nộ: “Cô đừng mơ!” Nhưng đa số người đều không đủ tự tin, vẫn đang do dự định xem tình hình thế nào rồi tính sau.
Mặc Bắc Hoàng híp mắt, giơ tay ra lệnh: “Xông lên cho tôi, cắn chết bọn họ trừ hai người cầm đầu kia!”
Phần lớn người dị năng ở phía đối diện sợ run người, có điều mãi lâu sau đám tang thi vẫn chẳng có phản ứng gì hết. Nếu không phải lúc này tình hình nguy cấp thì bọn họ thật sự không nhịn được phải bật cười thành tiếng: ả thi hoàng này đang tấu hài đấy à?
Mặc Bắc Hoàng nhìn sang bên cạnh thì thấy đám tang thi kia đang thảo luận với nhau bằng ngôn ngữ của tang thi như một lũ ngốc.
“Nữ hoàng vừa nói gì vậy? Tôi chẳng hiểu gì hết.”
“Tôi thấy nữ hoàng dùng tay ra hiệu, chắc là bảo chúng ta giết bọn họ nhỉ?”
“Hình như vừa rồi nữ hoàng nhắc đến hai tên kia!”
“Tôi thấy bọn họ không biết tốt xấu, lại còn là thủ lĩnh nữa chứ. Nhất định là nữ hoàng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338868/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.