Mặc Bắc Hoàng cười giễu cợt. Dung nhan của cô vốn đã đẹp lại thêm nụ cười này càng đẹp hơn, khiến hầu hết người dị năng đều lộ vẻ si mê.
Sở Dương cũng hơi hoảng hốt, thầm nghĩ nếu mình cũng có năng lực mạnh như đối phương thì chẳng phải mình có thể trẻ mãi không già, trường sinh bất tử hay sao?
Anh ta cho rằng Mặc Bắc Hoàng sẽ không hại mình. Có lẽ hôm nay anh ta đi cùng Mặc Bắc Hoàng thì sẽ có cách giúp anh ta biến thành tang thi cấp cao như cô!
Anh ta hếch cằm đáp lời: “Hôm nay anh sẽ đi cùng em, nhưng em phải tha cho những người khác!”
Mấy nghìn người dị năng trong căn cứ vô cùng cảm động, nhao nhao khuyên nhủ: “Đừng mà Thượng tá, không thể đi với cô ta! Cô ta là thi hoàng đó!”
“Thượng tá, chúng ta hãy liều mạng một lần, có lẽ sẽ còn đường sống!”
“Thượng tá…”
Sở Dương đang định “xả thân vì nghĩa”, đi về phía Mặc Bắc Hoàng thì nghe thấy cô gái ngồi trên con ngựa trắng như tuyết phía đối diện cười châm chọc.
“Ha ha, đúng là sĩ diện hão! Tôi đã nói gì sao? Anh là cái thá gì, đừng tưởng mình quan trọng lắm!”
Cô rất ghét tên Sở Dương trong ngoài bất nhất này, có lẽ nguyên nhân là do nỗi hận thù của nguyên chủ. Mỗi tế bào trong cơ thể cô đều đang kêu gào muốn xé xác anh ta ra.
Cô nói vậy làm sắc mặt Sở Dương lúc đỏ lúc trắng. Anh ta thầm nghĩ chắc là cô đang giận dỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338867/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.