Phong Tẫn nghe thấy giọng điệu nói chuyện của cô nhàn nhạt. Từ nhỏ cô đã không có người nhà quan tâm chăm sóc, chẳng trách tính cách cô ta lại xấu xa như vậy. Anh cũng có thể hiểu được chuyện này, trong lòng anh vậy mà lại có chút đồng tình với cô.
Nhưng mà đó chỉ là cảm giác và suy đoán của anh thôi. Anh không phải vô cùng chắc chắn cô ta có phải là Lãnh Tâm Nguyệt hay không, đến lúc đó tìm người điều tra một chút vậy!
Kim Đản Đản ngước mắt, ai oán trừng anh một cái: “Tôi ofline đây, anh từ từ nghĩ cách đi, tranh thủ lần sau tôi đến anh có thể giải quyết được!”
“Tại sao lại là tôi chứ?” Phong Tẫn vô cùng khó hiểu.
Kim Đản Đản: “1. Phó bản này vì anh mà đến. 2. Anh rất thông minh. 3. Khôn làm cột cái, dại làm cột con mà. Anh còn ý kiến gì nữa không?”
Phong Tẫn: “…” Đây là lý do quái quỷ gì vậy chứ?
Hình bóng Kim Đản Đản biến mất tại chỗ. Thật ra trong lòng cô thật sự không hề cảm thấy Hoa Táng U Minh thông minh. Anh ta thật sự chỉ là một tên ngốc chỉ biết giết người thôi.
Phong Tẫn vô cùng buồn bực nhìn cô offline, sau đó anh cũng offline, cho người bí mật điều tra ID game của Lãnh Tâm Nguyệt.
Chưa quá hai mươi tư giờ, anh đã nhận được tài liệu, cô ta thật sự là Bỉ Ngạn Nở Hoa. Khóe miệng Phong Tẫn nở nụ cười giống như ác quỷ: “Con nhóc thối, cô khiến tôi mất hết thể diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335672/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.