Kim Đản Đản hứng thú nhìn người đàn ông nhà mình bị cô chọc giận đến nỗi nói không lên lời. Sao tâm trạng của cô lại tốt như vậy chỉ? Không ngờ Tiểu Mạch Tử ở thế giới này vẫn đáng yêu như vậy.
Phong Tẫn nhìn cô gái nhỏ trước mặt vui vẻ bước đi, ngâm nga rời đi. Sắc mặt anh tức đến nỗi hết đỏ lại đen: “Tốt, tốt lắm. Người phụ nữ này, chúng ta chờ mà xem đi!”
Kim Đản Đản quay đầu lại, cười vô cùng lưu manh: “Chậc chậc, dáng vẻ tức giận này của anh thật sự rất giống một cô vợ nhỏ mà. Sau này anh chính là đàn em của tôi, tôi bảo vệ cho anh!”
Phong Tẫn không nói chuyện với cô nữa, sắc mặt anh rất thối đi vượt qua trước mặt Kim Đản Đản.
Anh có chút chắc chắn cô gái này chính là Bỉ Ngạn Nở Hoa rồi. Hai người đều cùng đáng ghét như vậy, thật sự còn hơn một bậc nữa.
Kim Đản Đản nhìn bóng lưng của anh rời đi, khóe miệng cô khẽ nhếch lên một độ cong đẹp đẽ: Nhóc Phong, anh cho rằng như vậy là xong rồi sao? Tất cả mọi chuyện này chỉ là sự bắt đầu cho cơn ác mộng của anh thôi. Nghĩ đến hồi trước anh bắt nạt tôi thế nào, bây giờ tôi sẽ mạnh mẽ bắt nạt lại anh!
(thượng tiên: Đản Đản, lúc cô hắc hóa, sao tôi không biết?
Đản Đản: Nhìn cô bị người dỗi, Đản Đản thực đau lòng, quyết định thay đổi chính mình một chút, trở nên càng thêm ưu tú!
Thượng tiên: Được, cô kiềm chế chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335671/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.