div class="text-left"> “Sư phụ, rốt cuộc người đang giấu con chuyện gì vậy?” Kim Đản Đản nhìn chằm chằm vào mắt y, không muốn bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào của y.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn cụp mắt xuống che đi sự hoảng loạn nơi đáy mắt, lúc y ngước mắt lên lần nữa đã không còn nhìn thấy được bất kì cảm xúc nào. Y nhéo cằm Kim Đản Đản, cười tà mị: “Yên Nhi, ngươi đi tìm Mặc Trạch đúng không?”
“Ừ!” Kim Đản Đản gật đầu!
“Sau này không được đi nữa!” Khóe miệng Nguyệt Hoa Tiên Tôn hơi nhếch lên, nhưng nụ cười không hề chạm đến đáy mắt.
Kim Đản Đản rụt cổ, giọng nói không có tự tin: “Con biết rồi, sư phụ!”
“Gọi ta là Nguyệt Hoa!” Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Hoa Tiên Tôn nhìn nàng, trong con ngươi của y phản chiếu toàn bộ dáng người nàng.
“Hả?” Kim Đản Đản khẽ mở miệng, vô cùng ngạc nhiên.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn nhìn chằm chằm vào mắt Kim Đản Đản, lông mày hơi nhướng lên: “Hử?”
Kim Đản Đản nhìn vào đôi mắt của y, con ngươi đỏ như màu máu, trong mắt y chỉ có nàng, lúc này tư thế của hai người rất mập mờ.
Cằm của nàng bị y bóp chặt, khoảng cách giữa hai người rất gần, hơi thở quấn vào nhau. Trái tim nhỏ của Kim Đản Đản đập “Thình thịch”
“Sư phụ… sư phụ…” Nàng cố thoát ra, muốn thoát khỏi sự trói buộc của y.
Tuy rằng bình thường đều là nàng quyến rũ sư phụ, nhưng bây giờ khoảng cách giữa hai người gần như vậy, cho dù da mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335392/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.