“Phụt…” Mặc Trạch cười phụt một tiếng, nhìn Kim Đản Đản: “Tiểu Yên Nhi, muội là huyết mạch của phượng hoàng. Nhưng muội có biết tại sao mình là phượng hoàng duy nhất trên thế giới này không?”
“Tại sao?” Kim Đản Đản khó hiểu.
“Bởi vì tộc phượng hoàng đã phạm vào thiên đạo, hầu hết người trong tộc sẽ chết trong lôi kiếp, không thể sống đến tuổi trưởng thành.” Mặc Trạch đã có chuẩn bị trước, nói.
Kim Đản Đản hoài nghi: “Vậy tại sao ta vẫn còn sống?”
Mặc Trạch tiêu sái vén tóc trên trán ra sau đầu, tư thế vô cùng quyến rũ, chớp chớp mắt nói: “Muội muội, bởi vì muội và bổn quân có quan hệ mật thiết!”
Khóe miệng Kim Đản Đản giật giật: Đúng là biết tranh thủ, khả năng nói dối không chớp mắt của Mặc Trạch đúng là rất lợi hại.
“Yên Nhi, đừng nghe lời hắn ta nói láo!” Nguyệt Hoa Tiên Tôn nheo mắt nhìn Mặc Trạch, hai tay kết ấn, bên phía Ma tộc liền xuất hiện sát khí vô hình.
Trong gió như có đao, Ma tộc không chú ý liền bị cắt trúng chảy máu.
Mặc Trạch giơ cây đàn ghi- ta màu đen cool ngầu lên, khóe miệng hơi nhếch. Trên không trung xuất hiện một tia chớp màu tím đánh trúng cây đàn ghi- ta trong tay hắn ta.
Cây đàn không hề bị trầy xước. Mặc Trạch tiếp tục đánh đàn, uy lực của tiếng đàn tăng lên rất nhiều, khiến Tiên tộc tránh né khắp nơi.
Cả hai bên đều có tổn thất, nhất thời không thể phân rõ thắng thua.
Thừa dịp Tiên tộc đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335378/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.