Mặc Trạch cũng không vừa, lập tức gảy cây đàn ghi- ta trong tay, vài chiếc lông vũ bị sát khí vô hình trong tiếng đàn đánh tan.
Một số lông vũ xuyên qua người Ma tộc ở phía sau hắn ta, khiến bọn chúng chết ngay tại chỗ.
Tiếng đàn ghi- ta truyền đến, Tiên tộc lập tức trở nên thận trọng, bắt đầu cảnh giác.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn thấy Kim Đản Đản hơi hoảng hốt, liền nhắc nhở: “Tập trung, đừng nghe tiếng đàn!”
Khóe môi Mặc Trạch cong lên, bắt đầu hát:
“Muội muội, muội muội, muội muội đừng ngại… mạnh dạn đi với ca đi.”
“Ca đưa muội lên trời ngắm trăng, ca đưa muội đi bắt bướm ngắm hoa.”
“Chọn 999 bông hồng tặng cho muội, viên kim cương lớn nhất trên thế giới cũng là của muội.”
“Muội thích quẹt thẻ ngân hàng bao nhiêu lần, thích đổi bao nhiêu xe, thích chọn biệt thự nào cũng được. Ca chỉ thuộc về muội.”
Kim Đản Đản kinh ngạc há hốc mồm. Mặc Trạch đứng hát ở phía trước, mấy hộ pháp Ma tộc phía sau còn nhảy múa theo. Hàng chục nghìn huynh đệ Ma tộc đang vẫy vẫy gậy huỳnh quang và hò hét, cảnh tượng này còn hoành tráng hơn concert của minh tinh ở thời hiện đại nhiều.
Kim Đản Đản không khỏi vỗ bàn tay nhỏ bé của mình, đôi mắt sáng ngời, ngưỡng mộ nói: “Hát hay quá!” Hơn nữa bài hát còn do bọn họ tự sáng tác, nếu bọn họ không phải ở phe đối lập thì nàng còn định đi xin chữ ký của họ.
Sắc mặt Tiên tộc tối sầm. Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335376/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.