Nguyệt Hoa Tiên Tôn ngẩng đầu nhìn trời, hơi nhíu mày: “Lẽ nào tất cả những chuyện này đều là số mệnh sao?”
Y bóp nát tách trà trong tay. Y không bao giờ tin vào số mệnh, sau này đối xử lạnh nhạt hơn với nàng là được.
Hơn một tháng trôi qua.
Dường như đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của Kim Đản Đản và Nguyệt Trần. Nàng vui vẻ, nhưng có người lại không vui.
“Tiểu Yên Nhi, nếu ngươi hiểu chuyện thì nên đưa nam tử này trở về. Dù gì hắn cũng là người hạ giới, đừng làm khó sư tôn ngươi!” Phi Tuyết Tiên Tử khuyên nhủ.
Kim Đản Đản phản đối: “Không, chắc hẳn hắn có mối liên hệ gì đó với sư phụ, hơn nữa, người hạ giới cũng có thể tu luyện thành tiên được mà!”
Phi Tuyết Tiên Tử tức đến nỗi suýt nữa thì không giữ nổi biểu cảm dịu dàng trên mặt. Nàng ta tận tình thuyết phục Kim Đản Đản: “Mặc dù Nguyệt Hoa không nhắc tới, nhưng ai nhìn thấy một khuôn mặt giống mình mà vui cho được.”
Kim Đản Đản nhếch miệng cười: “Sư phụ không phải là kiểu người nhỏ mọn như vậy!” Y không vui là tốt nhất, nàng chỉ muốn biết mối liên hệ giữa hai người họ.
Phi Tuyết Tiên Tử vẫn muốn thuyết phục nàng, bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
Một đám mây đen bay đến, dừng lại trước thiên vực. Lúc này bọn họ mới nhìn rõ được đám mây đen kia là gì, đó là một đám Ma tộc mặc quần áo màu đen.
Tất cả Tiên tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335375/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.