Nguyệt Hoa Tiên Tôn đặt chén trà xuống. Lời nói của quỷ này y tin mới là lạ, lông mày y chau lại:
“Không phải ngươi nói mẫu thân mình sau khi sinh ngươi ra liền qua đời sao?”
Khóe miệng Kim Đản Đản run rẩy: “Sư phụ, con nói nhầm, là ca ca ạ!”
“Vậy mẫu thân ngươi có nói ra điểm đặc biệt nào của ca ca ngươi không?” Nguyệt Hoa Tiên Tôn hỏi.
Kim Đản Đản nhìn y. Mặc dù lão nhân gia này thích mặc quần áo chỉ một màu đỏ, giết người xấu cũng không chớp mắt lấy một cái, nhưng lại được coi như là người tốt.
Vậy không bằng cứ nói cho y biết, để y trợ giúp mình tìm người, đến lúc đó lại lắc lư trước mặt sư phụ lão nhân gia này, nói là mình nhớ nhầm, là anh yêu mới đúng!
“Mẫu thân nói trước ngực ca ca có một ấn ký hoa Bỉ Ngạn, con biến ra để sư phụ nhìn một chút nhé. Nếu như người gặp rồi thì nói cho con biết!”
Nghe nàng nói xong những lời này thì trong lòng Nguyệt Hoa Thượng tiên giật mình: hoa Bỉ Ngạn sao?
Y bất động nhìn ấn ký mà nàng biến ra, ấy vậy mà lại giống nhau y như đúc.
Kim Đản Đản nhìn ánh mắt của sư phụ lóe lên, kích động hỏi: “Sư phụ, có phải người nhìn thấy ấn ký này rồi không?”
“Vi sư chưa từng nhìn thấy. Dây chuyền bảo vệ này ta cho ngươi, nó có thể bảo vệ ngươi chu toàn. Không được làm vi sư mất mặt!” Đôi mắt sắc của Nguyệt Hoa Tiên Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335370/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.