Kim Đản Đản rất muốn nôn vào mặt y một trận, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc hỏi: “Sư phụ, người yên tâm, người già hơn con nhiều như vậy, bé con sẽ không chọn người đâu!”
Tròng mắt của Nguyệt Hoa Tiên Tôn lạnh lẽo, nhiễm đỏ giống như màu máu.
Kim Đản Đản nghĩ là y tức giận, không ngờ y lại giật giật khóe môi, nhéo mạnh lên mặt nàng: “Đồ nhi của Bản tôn trưởng thành sớm quá nhỉ, xem ra ta phải tìm cho ngươi một con chim trống rồi!”
Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản tối sầm: “Sư phụ, đồ nhi vẫn còn nhỏ, người nói gì con không hiểu. Đồ nhi muốn cả đời này ở bên cạnh người, làm đồ nhi ngoan của người!”
Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ:
Nếu ngươi mà là tiểu Mạch tử của ta, ngươi cứ chờ xem ta thu thập ngươi thế nào! Còn nếu không phải, cùng lắm thì chờ khi y già rồi mình không hiếu kính với y nữa!
Lại qua thêm mấy năm, Kim Đản Đản tám tuổi
Hơn nữa bây giờ nàng đã học trận pháp rất lợi hại, dễ dàng vượt qua khốn trận của sư phụ bày ra.
Kim Đản Đản hóp lưng lại như mèo, dán người lên cánh cửa nhìn lén vào bên trong. Trong đó có khói mù lượn lờ, sư phụ đại nhân đang tắm rửa ở bên trong. Chỉ cần nàng nhìn thấy bờ ngực của y thôi là có thể biết y có phải người yêu của mình trong thế giới này không.
Lúc này Nguyệt Hoa Tiên Tôn đang đưa lưng về phía cửa, mái tóc bạc rủ xuống, lưng y tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335368/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.