“Hoàng huynh, ngươi có thể gọi ta là Như Hiên!” cảm giác xưng hô ‘Cửu muội’ này nàng không tiếp thu được đâu.
Đế Bắc Minh có chút mất hứng, hắn còn không có xưng hô thân mật với nàng như vậy đâu.
“Hoàng thượng, cáo từ!” Hắn dắt lấy tay Kim Đản Đản đi ra ngoài.
Hoa Nhược Uyên nhìn bóng lưng hai người rời đi. Hắn vốn phòng bị Đế Bắc Minh, bây giờ biết được quan hệ của hắn ta và cửu muội, nhìn hắn ta là một vạn điều thuận mắt. Từ nay về sau đều là người trong nhà, rốt cuộc không cần phải lo lắng hắn ta mưu phản rồi.
Trở về Nhiếp Chính vương phủ, Kim Đản Đản mới biết được Đế Bắc Minh bị trúng độc. Nếu không phải hắn có nội lực thâm hậu áp chế, chỉ sợ lúc này hắn đã sớm chết rồi.
Lập tức tuyên thái y, nhưng vẫn tìm không thấy giải dược.
Thái y lo lắng: “Nhiếp Chính vương, độc của ngài sắp truyền đến tâm mạch rồi, hay là mau chóng tìm người giúp ngài hút độc ra đi!”
Sắc mặt của Đế Bắc Minh không lo lắng chút nào, phất tay: “Bổn vương hiểu được, ngươi lui ra đi!”
Thái y lo lắng sốt ruột nhìn hắn, thở dài rời đi.
Kim Đản Đản gấp đến đỏ tròng mắt, trừng mắt Đế Bắc Minh, quở trách: “Vì sao ngươi không cẩn thận như vậy?”
“Đừng lo lắng, bổn vương không chết được!” Nhìn thấy Kim Đản Đản lo lắng cho hắn, khóe miệng Đế Bắc Minh nhếch lên, cảm giác mình thật hạnh phúc.
Nhìn thấy hắn còn cười, Kim Đản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/2964768/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.