Đế Bắc Minh phất tay, Tống thái y lui xuống, trong trong oán thầm: Lần đầu tiên thấy Nhiếp Chính vương khẩn trương như vậy, xem ra chuyện tốt gần tới rồi.
“Nha đầu ngốc, nàng mệt mỏi thì nghỉ ngơi thật tốt, bổn vương chiếu cố nàng!” Đế Bắc Minh kiêu ngạo nói.
Kim Đản Đản trừng mắt liếc hắn một cái: “Chàng còn lên mặt nữa, chàng mới là tiểu tử ngu xuẩn!”
Đế Bắc Minh có chút ngơ ngác: “Không phải trong truyện đều ghi như vậy đấy sao? Nữ tử đều rất thích nghe người khác gọi nàng ta là nha đầu ngốc!”
Khóe miệng của Kim Đản Đản co giật: “Chàng nên bớt xem truyện đi, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi!”
Đế Bắc Minh có chút ấm ức, không phải trước đây nàng bảo hắn đọc truyện cho nàng nghe đấy sao? Không phải nàng mượn phương pháp này ngầm nói cho hắn biết học theo trong truyện đấy sao?
Hắn quả thật có chút mệt mỏi, nằm ở trên giường liền ngủ mất rồi.
Kim Đản Đản ngồi ở bên giường nhìn khuôn mặt hắn ngủ say, thiếu đi cương nghị bình thường, nhìn hắn giống như một thiên sứ rơi xuống thế gian.
Nàng đưa tay vuốt mặt Đế Bắc Minh, thấp giọng nỉ non: “Đế Bắc Minh, rốt cuộc chàng là ai, vì sao ba kiếp của ta đều gặp được chàng? Giống như vận mệnh của chúng ta bị buộc lại với nhau, nhân duyên của chàng và ta là số mệnh đã định sẳn...”
Dù không biết sự tình, nhìn qua như có người đã an bài, bọn họ tựu như quân cờ dựa theo người nọ bố trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/2964766/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.