Edit: Kim
Nhưng mà đứa trẻ không buồn phiền, không bị chuyện của cha mẹ làm ảnh hưởng, cũng là chuyện tốt.
Nam Chi suy nghĩ nói: “Thầy ơi, Hứa Lạc còn tới tìm em.”
Thầy Lý lập tức bày ra vẻ mặt như đối mặt với kẻ thù, “Cậu ta lại tới tìm em, em có đánh cậu ta không, cậu ta có dẫn theo nhiều người không?”
Nam Chi lắc đầu, “Em muốn đòi hắn bồi thường tổn thất tinh thần, hắn đồng ý trả cho em, em trai em lại không muốn, nói sau này hắn sẽ quấn lấy em.”
“Em trai em nói đúng.” Thầy Lý nói, “Gặp phải loại người này, không cần dây dưa, phải né tránh, không được dây dưa.”
Nam Chi vô cùng ngoan ngoãn, “Em nghe lời thầy.”
Nếu Hứa Lạc còn tới tìm ta, ta sẽ đánh hắn.
Đến nỗi đánh thành bộ dạng gì, cũng không biết.
Thầy Lý phất phất tay, bảo Nam Chi đi vào lớp học, hắn vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Đứa nhỏ này, làm thầy Lý muốn lắc đầu, lại không thể nói được là có chỗ nào không đúng.
Nam Chi vui vẻ chạy về nhà, nhìn thấy khuôn mặt xám tro của Thiện Dương, ngay cả quần áo trên người cũng bẩn thỉu.
Nam Chi lập tức hiểu ra, “Có phải là Hứa Lạc làm không?”
Thiện Dương nói: “Không phải chính hắn làm, là người hắn tìm trong trường, bảo bọn họ bắt nạt em.”
Nam Chi buông cặp sách xuống, nói với Thiện Dương: “Em chờ ở đây, bây giờ chị đi báo thù cho em.”
Thiện Dương lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3645751/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.