Edit: Kim
Trịnh Quyên được nâng lên xe cứu thương, Thiện Thành thất vọng nhìn con gái, nói: “Tĩnh Tĩnh, con làm cha quá thất vọng, con đã học cái xấu của người ta rồi.”
Nam Chi suy nghĩ một chút, “Không phải là con học theo cái xấu, mà là con đã muốn nói từ lâu rồi.”
“Làm sao mẹ có thể tức giận tới vậy được, không phải ngày nào mẹ cũng nói với con những lời như vậy sao?” Vẻ mặt Nam Chi đầy nghi hoặc khó hiểu.
Bà hung dữ như vậy, còn tưởng rằng bà rất mạnh mẽ đấy, kết quả lại ngất xỉu.
Thiện Thành cũng muốn ôm ngực, đột nhiên hiểu được tâm trạng của vợ mình, hắn bước lên xe cứu thương.
Nam Chi rất vui vẻ, bọn họ đều đi rồi, tốt quá nha!
Nam Chi vui vẻ hỏi em trai: “Có gì ăn không, đói chết chị rồi.”
Thiện Dương: “......... Trong bếp có.”
Nhìn chị gái ăn uống thỏa thích, Thiện Dương đột nhiên nói: “Nếu không phải chị có một gương mặt giống hệt chị gái, em còn nghi ngờ chị là yêu tinh quỷ quái đấy.”
Nam Chi a một tiếng, “Làm sao mà em biết được?”
Ta bị bại lộ rồi sao?
Thiện Dương cười nói: “Chị như vậy thật là tốt.”
Đột nhiên, Thiện Dương thu nụ cười lại, “Chị, chúng ta không thể không thừa nhận, cha mẹ chúng ta không yêu thương chúng ta.”
“Trước kia chị chính là không có dũng khí thừa nhận chuyện cha mẹ không yêu chúng ta, bây giờ chị đã hiểu rõ cha mẹ không yêu chúng ta rồi, cho nên mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3632984/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.