Edit: Kim
Nam Chi và Trương Oánh Oánh nằm trong ổ chăn ấm áp, nghe tiếng thư đồng bên ngoài vẫn đang cầu xin, lão gia à, ngài mau vào nhà nghỉ ngơi đi.
Nhưng Thẩm Gia Văn không đi, còn muốn ngâm thơ, muốn buông thả chính mình, lăn lộn hồi lâu mới đi ngủ, ngày hôm sau, đổ bệnh.
Trương Oánh Oánh trợn trắng mắt bắt mạch cho Thẩm Gia Văn, chính là xem Thẩm Gia Văn là chuột bạch, thậm chí còn kê đơn thuốc, toàn bộ quá trình Nam Chi đều không tham gia vào.
Thẩm Gia Văn rất lo lắng về y thuật của Trương Oánh Oánh, rốt cuộc thì bây giờ Trương Oánh Oánh mới chỉ được coi là người học việc, ngay cả tính chất của thảo dược vẫn còn chưa rõ ràng lắm, vậy mà còn kê đơn thuốc.
Thẩm Gia Văn khàn giọng nói: “Ta cảm thấy ta không cần uống thuốc.”
Trương Oánh Oánh nói thẳng: “Huynh cần.”
Thẩm Gia Văn cũng nói thẳng: “Hoàng đế đã tứ hôn cho ta, ta là phò mã.” Ta không thể vì uống thuốc mà chết được.
Trương Oánh Oánh sửng sốt một chút, “Huynh sắp cưới công chúa, là thật sao?”
Nói xong, nàng theo bản năng nhìn về phía Nam Chi, Nam Chi chớp chớp mắt, lập tức nói: “Văn ca, ta phải nhanh chóng chạy về thông báo cho người nhà, huynh sắp thành thân với công chúa, người nhà phải tới đây.”
Rốt cuộc có thể về nhà rồi.
Vẫn là giống với trong cốt truyện, Thẩm Gia Văn trở thành phò mã.
Quả nhiên có một số chuyện sẽ không thay đổi, cốt truyện không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3620220/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.