Edit: Kim
Trẻ con là tránh nặng tìm nhẹ, đối với việc mình không làm được sẽ không làm, trời có sập xuống cũng có người lớn, có người cao hơn chống đỡ.
Đối với Thẩm Gia Văn, Nam Chi chỉ coi hắn là một công cụ hình người có thể che gió che mưa cho Hương Châu, không cần phải qua lại.
Trương Oánh Oánh ngơ ngác nhìn Nam Chi, cũng không nói lời nào, một lúc lâu sau đột nhiên vỗ đùi, trông vô cùng thô lỗ, “Ngươi nói đúng, cả ngày ta chỉ lo hận đời, lại không có cách nào, ngày nào cũng khó chịu, chỉ có đối xử tốt với nữ tử mới là chuyện nên làm.”
Nam Chi:???
Trương Oánh Oánh nói: “Ta quyết định, Hương Châu, ta muốn học y thuật của ngươi, chuyên chữa bệnh cho nữ tử.”
Trương Oánh Oánh trực tiếp thình thịch một tiếng quỳ xuống, “Hương Châu, xin ngươi thu nhận ta làm đệ tử.”
Nam Chi:……
Đột nhiên cảm thấy tê dại!
Quyết định nhanh như vậy sao?
Nam Chi kinh ngạc cảm thán, hệ thống ca ca nói lực hành động của cô rất mạnh, nhưng lực hành động của Trương tỷ tỷ cũng rất mạnh nha!
Nam Chi vội vàng đỡ Trương Oánh Oánh dậy, “Tỷ tỷ muốn học là được nha.”
Dù sao muốn học, Nam Chi đều sẽ dạy, “Tỷ tỷ, tỷ không cần quỳ với ta.”
Trương Oánh Oánh thuận thế đứng lên, “Mặc kệ thế nào, bây giờ ngươi cũng là sư phụ của ta, trước kia, ta vẫn luôn cảm thấy ngươi là một người đáng thương cần thương xót, bây giờ xem ra, ta mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3617588/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.