Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Những người khác trong Lăng gia và Phong Vân Đình đều coi thường Khổng Chân, cũng không nghĩ rằng chính Khổng Chân đang gây rắc rối.

Khổng Chân không có năng lực này.

Mặc dù đến lúc này, sự kiêu ngạo của Lăng gia và Phong Vân Đình đều không còn, nhưng nhìn bằng mắt thường, xét theo nhiều khía cạnh thì chuyện này đều không liên quan đến Khổng Chân.

Hoàn toàn không tìm thấy chút dấu vết nào có liên quan đến Khổng Chân.

Lăng Kiều là có khổ mà không nói nên lời, cô hận không thể hét lên, Khổng Chân là vai chính, là nữ chính!

Người ta có hào quang nhân vật chính, nhưng nói ra, tất cả mọi người sẽ cho rằng cô bị điên.

Lăng Kiều chỉ có thể trơ mắt nhìn hai nhà bỏ qua Khổng Chân, cô vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Khổng Chân, không dám thả lỏng tinh thần.

Lăng Kiều vẫn luôn muốn tìm ra người đứng đằng sau giúp đỡ Khổng Chân, nhưng mà, căn bản không có người như vậy, cũng không nhìn thấy Khổng Chân qua lại với người nào.

Nhưng mà, tại sao Lăng gia và Phong gia lại xảy ra chuyện, là bởi vì Lăng gia và Phong gia cùng đối phó Khổng Chân.

Quá trùng hợp.

Đáng tiếc, không có ai nghe lời Lăng Kiều nói.

Không còn con khiến Lăng Kiều rơi vào trạng thái hậm hực, không vui, thân thể dường như cũng không được chăm sóc cẩn thận.

Trong lúc cô đang hồi phục sức khỏe, Phong Vân Đình tuyên bố phá sản.

Phong Vân Đình phá sản?

Thời điểm Lăng Kiều nghe tin, toàn thân cô choáng váng, Phong Vân Đình, làm sao Phong Vân Đình có thể phá sản được.

Phá sản rồi làm sao Phong Vân Đình có thể làm tổng tài bá đạo.

Người ngay đến sự nghiệp cũng không còn, có thể gọi là tổng tài bá đạo được sao?

Đây là chuyện lạ gì.

Vận mệnh đúng là thứ đáng sợ.

Phong Vân Đình phá sản, người Lăng gia vô cùng vui mừng, Phong Vân Đình đã không còn năng lực đối phó Lăng gia.

Nhìn dáng vẻ này, có vẻ như người đang ẩn nấp không phải là nhằm vào Lăng gia, mà là đối phó Phong gia.

Nhất định là Phong Vân Đình đã đắc tội với người nào đó.

Lăng Kiều hỏi anh trai: “Phong Vân Đình phá sản, có phải sẽ trở thành kẻ nghèo hèn, cái gì cũng không có?”

Anh cả Lăng gia cười nhạo một tiếng, “Sao có thể, chỉ những người nắm giữ cổ phiếu của Phong gia mới trở thành người nghèo mà thôi, nhưng mà cũng không nhiều lắm, đại đa số mọi người khi nhìn thấy tình hình không ổn, đã sớm bán ra rồi.”

“Phong gia khẳng định là có tài sản và tiền bạc ở nước ngoài, được cất giữ ở ngân hàng nước ngoài.”



“Phong gia phá sản, bọn họ vẫn có thể sống tốt.”

Lăng Kiều kinh ngạc nói: “Thật vậy sao?”

Sau này, Phong gia sẽ đưa việc kinh doanh ra nước ngoài?

Rời khỏi một nơi quen thuộc, ra bên ngoài phát triển, một lần nữa phát triển, Phong Vân Đình lại có năng lực như vậy, sẽ có một ngày quay về sao?

Khổng Chân nhìn thấy tin tức Phong gia phá sản, kinh ngạc một hồi, sau đó đưa Tống Uyển đi làm, bây giờ đã không còn Phong gia, sẽ không có ai chèn ép cô.

Tin tức nối tiếp nhau truyền đến, Lăng Kiều đưa ra thông báo nói mình và Phong Vân Đình đã ly hôn, Phong Vân Đình sắp ra nước ngoài, cô sẽ ở lại với người nhà.

Cư dân mạng la ó, đưa ra đủ loại bình luận, phần lớn đều cho rằng Lăng Kiều thấy Phong gia phá sản, nóng lòng muốn ly hôn.

Bản chất con người được thể hiện một cách sống động, một nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí còn tung ra tin nóng, con của Lăng Kiều đã không còn.

Mọi người:……

Cho nên, lúc trước nói cha của đứa trẻ không quan trọng, quan trọng đứa nhỏ này là của cô.

Kết quả, vừa ly hôn đã đánh đứa trẻ ra, trước kia còn công bố chuyện Khổng Chân không cho cô sinh đứa trẻ, luôn miệng nói Khổng Chân tàn nhẫn.

Là một sinh mạng, kết quả bản thân đi tới bước này, lại lập tức giết chết đứa trẻ.

Khổng Chân tuy không nói gì, nhưng người ta vẫn sinh con ra.

Lời Lăng Kiều nói, bản thân cô hoàn toàn không làm được cái nào, lời nói và hành vi không đồng nhất.

Hết lời nói dối này đến lời nói dối khác, đúng là phục rồi.

Mọi người đều biết người trong giới giải trí đều là xây dựng hình tượng, cũng biết hình tượng được xây dựng có thể không giống người thật, nhưng không ngờ hình tượng được xây dựng lại khác biệt tới như vậy, là xây dựng hình tượng trái ngược hoàn toàn với người thật sao?

Bản thân không ngừng nói dối, nhưng hình tượng lại là một người không biết nói dối.

Dã tâm bừng bừng, tàn nhẫn vô tình, lại đi làm Phật hệ cá mặn?

Mẹ nó, đúng là tâm thần phân liệt, xây dựng hình tượng như vậy, lương tâm các người không thấy đau sao?

Khốn kiếp!

Làm sao Lăng Kiều lại có thể không biết xấu hổ nói Khổng Chân nông cạn, cô không phải người nông cạn sao?

Cô đối phó Khổng Chân, cùng lắm là vì tranh giành đàn ông, nhà cô có tiền, có thể muốn làm gì thì làm.

Không phải cô cũng chưa kết hôn đã có con sao, dùng con để thượng vị, thượng vị thành công rồi mới phát hiện nhà chồng vô dụng, lại lập tức ly hôn, cũng giải quyết luôn đứa con trong bụng.

Không thể không nói con người ai cũng tính toán vì tương lai của mình, nhưng cũng đừng làm quá mức, cũng đừng tỏ vẻ mình là băng thanh ngọc khiết, đây mới là thứ khiến người ta khó chịu nhất.

Danh tiếng của Lăng Kiều sụp đổ như thác lũ, hơn nữa là sụp đổ hoàn toàn, trước kia Lăng Kiều gắn lên mình quá nhiều lá cờ, bây giờ những lá cờ này đều đâm trên người cô.



Trên những lá cờ là đủ loại danh hiệu làm người ta kinh tởm.

Sự phẫn nộ của cư dân mạng vô cùng tàn nhẫn, trước kia là mắng Khổng Chân, bây giờ lại đổi thành Lăng Kiều.

Lăng Kiều vốn dĩ vừa làm phẫu thuật xong, trạng thái tinh thần đã không tốt, bây giờ bị cư dân mạng bạo lực, trong lòng càng thêm buồn bực, tinh thần càng thêm không tốt.

Cô muốn làm cái gì đó để cứu vãn, lại phát hiện mình không thể làm được.

Những người này chỉ biết mắng chửi, chỉ muốn nhìn thấy một món đồ sứ xinh đẹp bị ném vỡ, loại bạo ngược này làm tâm trạng sảng khoái.

Lăng Kiều buồn bực không vui, nhìn thấy nhiều người mắng mình như vậy, thanh danh đã bị hủy hoại, như vậy sẽ không thể trở lại giới giải trí.

Lượng fans càng ngày càng ít đi, phần bình luận có đủ các loại ngôn từ, chỉ cần nhìn một cái, cũng có thể khiến người ta đau lòng.

Không thể quay lại?

Lòng người thay đổi quá nhanh, những người mắng cô, là những người từng tôn sùng cô, luôn miệng nói thích cô.

Tình cảm của bọn họ là hư ảo cỡ nào, dễ tan vỡ cỡ nào.

Bọn họ căn bản không thích cô.

“Hai người có muốn ra nước người cùng tôi không?”

Trong quán cà phê, Phong Vân Đình hỏi Khổng Chân và Nam Chi.

Một thời gian không gặp, Phong Vân Đình gầy đi rất nhiều, cằm bén nhọn, có thể nhìn ra, hắn đã rất nỗ lực chau chuốt lại bản thân, cố gắng trở về hình ảnh giàu sang phú quý như cũ.

Nhưng không biết vì sao, toàn thân hắn lại giống như bị phủ một lớp bụi, không còn thần thái sáng ngời no đủ lúc trước.

Giống như cỏ dại mọc trên dòng sông khô cạn, tuy rằng nỗ lực, nhưng vẫn lộ ra vẻ uể oải.

Sự nghiệp quan trọng với đàn ông cỡ nào, không cần nói cũng biết.

Sự nghiệp là nền tảng của một người đàn ông, để hủy hoại một người đàn ông, chỉ cần hủy hoại sự nghiệp của người đàn ông đó, bọn họ sẽ trở nên uể oải không có tinh thần.

Khổng Chân hỏi: “Anh ra nước ngoài phát triển, có còn trở về không?”

Có trở về giành con với tôi không.

Phong Vân Đình nhàn nhạt nói: “Không biết.”

Phong Vân Đình rất hiếm khi nói ‘không biết’, như vậy có nghĩa là mờ mịt, bất lực.

Phong Vân Đình là một người biết cách lên kế hoạch cho cuộc đời, biết mình muốn cái gì, rất ít khi nghe hắn nói không biết, không rõ.

Nhưng có đôi khi ngày mai lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Khổng Chân lắc đầu nói: “Tôi không đi.”

Đi theo Phong Vân Đình đến nơi đất khách quê người, Phong Vân Đình muốn làm cái gì mà chẳng được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.