Edit: Kim
Chuyện giữa Lăng gia và Phong gia còn chưa giải quyết xong, Khổng Chân không dám lộ diện.
Một khi ngoi đầu lên, nói không chừng sẽ trở thành mục tiêu tấn công của hai nhà.
Cho dù Uông Chính có là thánh nhân, không có yêu cầu gì, cô cũng khó có thể lộ diện vào lúc này.
Uông Chính bị từ chối, vẻ mặt nóng nảy, hắn cười lạnh, “Cô còn muốn giữ mình vì Phong Vân Đình sao, Phong Vân Đình sẽ không cần Lăng Kiều mà đi chọn cô sao, tôi thấy cô còn chưa nhìn rõ tình huống của mình lắm đâu, ở bên tôi sẽ không có hại.”
Xì, trong lòng Khổng Chân cảm thấy ghét bỏ.
Ở cạnh anh thì không có hại, có mà đến cả mảnh xương vụn cũng không còn.
Khổng Chân không nói lời nào, Uông Chính còn nói thêm, “Khổng Chân, tôi thật sự thích cô, cô cho rằng cô rút lui, là an toàn rồi sao?”
“Không đâu, không có ai chú ý tới cô, người khác sẽ càng dễ dàng ra tay với cô, đứa trẻ kia là vậy cản, cho nên mới xảy ra chuyện.”
Khổng Chân ngước mặt nhìn Uông Chính, “Không phải do anh làm sao?”
Uông Chính trực tiếp nói: “Tôi là muốn bảo vệ cô, con của cô có liên quan gì đến tôi đâu, tên Trương Lương kia cũng là bị người ta dùng tiền mua chuộc, mới làm ra chuyện như vậy.”
Khổng Chân vẫn bình tĩnh như cũ, “Chẳng lẽ anh muốn nói, là do Lăng gia làm đi?”
Uông Chính trầm mặc một chút, theo bản năng sờ sờ cái mũi, “Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3553273/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.