Edit: Kim
Vậy mà Lăng Kiều còn muốn sinh đứa trẻ ra, phải biết rằng sinh ra rồi thì không thể nhét lại, cũng không thể ném đi, là một con người, sẽ khóc sẽ ầm ĩ, là một sinh mạng!!
Nếu đứa trẻ trong bụng biết mình sinh ra trong cái loại tình huống này, nói không chừng còn hét lên, “Đừng cho tôi ra ngoài, tôi tình nguyện ở yên trong bụng.”
Có người cha như Phong Vân Đình, quả thực là kiếp trước đã giết người phóng hỏa.
Khổng Chân rất hối hận vì đã sinh ra Khổng Nhan, lúc trước Phong Vân Đình cũng là cái thái độ này, sao cô có thể cảm thấy, sau này có thể thay đổi được.
Mọi mối quan hệ đều đã được xác định ngay từ đầu, nếu ngay từ ban đầu không thỏa hiệp, sau này làm sao có thể thỏa hiệp được.
Cô cũng thật ngu xuẩn, lại cảm thấy mình có thể, muốn đánh cuộc.
Chó đánh cuộc sẽ không thể chết tử tế.
Lăng Kiều bây giờ cũng là một bản sao của cô, có thể nói là giống nhau như đúc, hơn nữa tình huống bây giờ của Lăng Kiều còn không tốt bằng cô lúc ấy.
Lúc ấy nhìn vào bọn họ, còn có thể nhìn ra một chút tình cảm.
Đứa trẻ sinh ra trong hoàn cảnh phức tạp như vậy, không bao giờ là điều tốt.
Phong Vân Đình nghe tin Lăng Kiều mang thai, hoàn toàn không có cảm giác vui sướng, phản ứng đầu tiên là đau đầu.
Cảm thấy cục diện đã rất hỗn loạn, bây giờ lại có một đứa con, hắn phải đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3545888/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.