Edit: Kim
Cá nằm trên thớt còn cố gắng giãy giụa, huống chi là người Lăng gia, bảo người ta từ bỏ cuộc sống tốt đẹp, không còn sản nghiệp, không có dòng tiền ổn định không cạn, còn khó chịu hơn cả giết chết bọn họ.
Lăng Kiều không ngờ, mình mới chỉ tới thế giới này chưa quá hai năm, đã phải sống cuộc sống khổ cực.
Lăng gia lại sụp đổ như vậy.
Mấu chốt là, danh tiếng của cô lớn như vậy, sau này không biết sẽ bị bao nhiêu người chế nhạo.
Quá khó chấp nhận rồi, quá ghê tởm.
Cô xuyên qua để làm cái gì, là trơ mắt nhìn mình đi theo con đường trong cốt truyện, mà không làm được gì?
Cô nhỏ bé như vậy, bất lực như vậy.
Tình yêu đích thực giữa Phong Vân Đình và Khổng Chân thật kinh tởm!
Tình yêu của bọn họ được xây dựng nên từ xương cốt của người Lăng gia, bọn họ ân ân ái ái, bọn họ hạnh phúc mỹ mãn, nhưng lại muốn người khác phải chịu khổ.
Ghê tởm, quá ghê tởm.
Rốt cuộc cô nên làm thế nào, làm thế nào mới có thể cứu được Lăng gia.
Cô cái gì cũng không làm được.
Thật đáng ghét!
Đôi mắt của Lăng Kiều đỏ hoe, trông có chút dữ tợn, hận không thể ôm đầu hét chói tai phát tiết bất lực trong lòng mình.
“Chắc bây giờ cô đang đắc ý lắm đúng không?” Lăng Kiều ngồi đối diện với Khổng Chân, vẻ mặt tiều tụy, cô không biết nên nói chuyện cùng ai, nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3545886/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.