Edit: Kim
Vậy mà Phong Vân Đình lại dùng cách đáng ghê tởm này.
Mấu chốt là, phương pháp ghê tởm này lại hữu dụng, Lăng gia hao phí thời gian nghiên cứu ra khẩu vị, bọn họ lại chỉ cần sao chép là được.
Cho dù có không giống được mười phần, cũng vẫn có thể giống được bảy tám phần.
Sắc mặt của người Lăng gia đều rất khó coi, Phong Vân Đình không tới tranh cãi với Lăng gia, mà tiến vào phạm vi thị trường của Lăng gia, cướp thị phần của Lăng gia.
Còn là lợi dụng sơ hở để xâm nhập.
Lăng gia rất tức giận, nhưng phần lớn là bất lực, lúc này không thể đấu với Phong Vân Đình, cần phải bảo vệ căn cơ của Lăng gia trước, không phải lùi quá nhiều bước đã là kết quả tốt nhất.
Ánh mắt Lăng Hàng rất đáng sợ, sắc mặt lại vô cùng bình tĩnh, Lăng Kiều nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía, vội vàng đuổi theo phía sau Lăng Hàng dặn dò: “Anh, đừng làm chuyện gì nữa, đặc biệt là vào hoàn cảnh lúc này.”
Lăng Hàng là một người rất ghi thù, hắn vẫn luôn đứng sau màn, có rất nhiều sản phẩm bán chạy của Lăng gia đều là do hắn tạo ra.
Bây giờ chịu tổn thất lớn như vậy, chắc chắn trong lòng hắn rất không cam tâm.
Lăng Hàng nhìn thẳng vào Lăng Kiều, ánh mắt thâm trầm, một lúc sau mới nói: “Em như vậy, rốt cuộc là vì Lăng gia hay vì Phong Vân Đình, anh không biết, anh nghĩ không ra.”
Trước kia Lăng Kiều theo đuổi Phong Vân Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3545876/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.