Edit: Kim
Đại khái là ở trước mặt Phong Vân Đình, thói quen giữ gìn hình tượng đã khắc sâu vào trong xương tủy.
Ngay cả thời điểm đã cháy nhà ra mặt chuột, Lăng Kiều vẫn muốn giữ hình tượng.
Nhưng như vậy lại khiến bản thân mình nghẹn muốn chết, nghẹn đến mức trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nước mắt từ khóe mắt Lăng Kiều chảy ra, Phong Vân Đình lập tức rút giấy ra lau cho cô.
Tuy rằng trong lòng Phong Vân Đình cảm thấy có chút bực bội, nhưng đau lòng vẫn chiếm thế thượng phong, hắn kiên nhẫn chờ đợi.
Lăng Kiều lau nước mắt, dùng ánh mắt thất vọng xen lẫn đau lòng nhìn Phong Vân Đình, “Anh Vân Đình, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy, đối với Lăng gia như vậy, chúng ta là bạn bè, Lăng gia và Phong gia cũng là thế giao.”
Phong Vân Đình thấy cô nói năng lộn xộn, không thể hiểu được, hắn làm cái gì?
Hắn còn chưa đủ khoan dung với Lăng gia sao?
Vì Lăng Kiều, hắn đã nhượng bộ rất nhiều.
Phong Vân Đình nhìn bộ dạng khóc lóc đáng thương của Lăng Kiều, kiên nhẫn hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói với tôi một câu đi.”
Lăng Kiều:…… Mặt anh đúng là đủ dày!
Lăng Kiều u oán nói: “Anh Vân Đình, tại sao anh lại báo cáo Lăng gia, còn phát tán video lên mạng, bây giờ, mọi người đều nói thực phẩm được sản xuất trong nhà xưởng của Lăng gia có vấn đề.”
Sắc mặt của Phong Vân Đình trở nên mờ mịt, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3544720/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.