Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Đại khái là ở trước mặt Phong Vân Đình, thói quen giữ gìn hình tượng đã khắc sâu vào trong xương tủy.

Ngay cả thời điểm đã cháy nhà ra mặt chuột, Lăng Kiều vẫn muốn giữ hình tượng.

Nhưng như vậy lại khiến bản thân mình nghẹn muốn chết, nghẹn đến mức trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nước mắt từ khóe mắt Lăng Kiều chảy ra, Phong Vân Đình lập tức rút giấy ra lau cho cô.

Tuy rằng trong lòng Phong Vân Đình cảm thấy có chút bực bội, nhưng đau lòng vẫn chiếm thế thượng phong, hắn kiên nhẫn chờ đợi.

Lăng Kiều lau nước mắt, dùng ánh mắt thất vọng xen lẫn đau lòng nhìn Phong Vân Đình, “Anh Vân Đình, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy, đối với Lăng gia như vậy, chúng ta là bạn bè, Lăng gia và Phong gia cũng là thế giao.”

Phong Vân Đình thấy cô nói năng lộn xộn, không thể hiểu được, hắn làm cái gì?

Hắn còn chưa đủ khoan dung với Lăng gia sao?

Vì Lăng Kiều, hắn đã nhượng bộ rất nhiều.

Phong Vân Đình nhìn bộ dạng khóc lóc đáng thương của Lăng Kiều, kiên nhẫn hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói với tôi một câu đi.”

Lăng Kiều:…… Mặt anh đúng là đủ dày!

Lăng Kiều u oán nói: “Anh Vân Đình, tại sao anh lại báo cáo Lăng gia, còn phát tán video lên mạng, bây giờ, mọi người đều nói thực phẩm được sản xuất trong nhà xưởng của Lăng gia có vấn đề.”

Sắc mặt của Phong Vân Đình trở nên mờ mịt, lập tức nói: “Em nói là tôi phát tán video lên mạng, video trên mạng là do tôi phát tán?” Cô là đang nói mớ cái gì vậy.

Phong Vân Đình lập tức giải thích: “Không phải tôi làm, tôi không có lý do gì để làm như vậy, tôi cũng sẽ không làm như vậy.”

Trong lòng Lăng Kiều ha hả cười lạnh, “Anh hai đã điều tra ra địa chỉ IP là của anh nha, hơn nữa còn là từ biệt thự bên kia, chuyện này thật sự không phải đổ oan cho anh chứ.”

Phong Vân Đình không chút suy nghĩ phản bác, “Không thể nào, sao tôi phải làm chuyện như vậy, tôi không làm.”

Lăng Kiều nghiêm túc nhìn Phong Vân Đình: “Anh thật sự không làm sao, nếu anh thật sự không làm, tôi sẽ tin anh, cha mẹ và các anh tôi đều rất tức giận, nhưng tôi luôn tin anh.”

Phong Vân Đình cảm động, “Em tin tôi, tôi không có làm, cho dù có tra ra địa chỉ IP, cũng không có nghĩa đó là tôi.”

“Tôi cảm thấy có người đang phá hoại mối quan hệ giữa Phong gia và Lăng gia, trên thực tế, anh hai em cũng báo cáo công ty tôi trốn thuế lậu thuế, tra ra một vài vấn đề nhỏ, phạt một khoản, nhưng tôi đã áp chuyện này xuống.”



Lăng Kiều lập tức bảo vệ anh trai, “Anh trai tôi sẽ không làm chuyện như vậy, sao anh ấy có thể báo cáo anh được.”

Phong Vân Đình chỉ nói: “Có lẽ lần báo cáo trước khiến hắn khó chịu, không cam lòng, cho nên muốn trả thù, nhưng tôi nể mặt em, vẫn nhịn xuống.”

Lăng Kiều lắc đầu, “Không đâu, không phải anh trai tôi.”

Phong Vân Đình nói: “Thật sự là thông tin của anh trai em, tôi phải nghĩ cách mới có thể điều tra ra được.”

Khí thế của Lăng Kiều yếu đi không ít, cô lẩm bẩm nói: “Anh trai tôi sẽ không làm như vậy.”

Trên thực tế cô cũng không dám chắc chắn, bản thân Lăng Hàng là một người có lòng báo thù mãnh liệt, mọi người đều nói anh cả là người thừa kế ưu tú, anh hai là một kẻ ăn không ngồi rồi.

Nhưng anh hai là người luôn đứng đằng sau.

Hắn là một kẻ rất nham hiểm, trả thù, thật sự rất giống phong cách của Lăng Hàng.

Phong Vân Đình xoa xoa giữa mày nói: “Tôi vẫn cảm thấy có người cố ý bày ra chuyện này để chúng ta tàn sát lẫn nhau, hai nhà chúng ta cần ngồi lại bàn bạc.”

Trong lòng Lăng Kiều vừa sợ hãi vừa bất lực, nghe thấy lời Phong Vân Đình nói, tức khắc cảm thấy hắn là đứng nói chuyện không đau eo, bây giờ Lăng gia đã chịu tổn thất và danh tiếng rất lớn.

Phong Vân Đình cảm thấy có thể ngồi xuống thương lượng, nhưng bây giờ người Lăng gia còn hận không thể xé xác hắn ra.

Phong Vân Đình là một người hành động quyết đoán, cảm thấy chuyện này không thể kéo dài, nếu tiếp tục kéo dài, hai nhà sẽ thật sự trở thành kẻ thù.

Hắn và Lăng Kiều……..

Phong Vân Đình hẹn người Lăng gia tới một phòng bao thích hợp để nói chuyện, Lăng Hàng nhìn thấy Phong Vân Đình, lập tức vung nắm đấm, tức khắc làm mặt Phong Vân Đình đỏ bừng lên.

Lăng Kiều hét lên ngăn cản hai người, “Đừng đánh nữa, chuyện quan trọng nhất bây giờ là giải quyết vấn đề.”

Phong Vân Đình cảm nhận được vị máu tanh trong miệng, ánh mắt sắc bén, nếu không phải có Lăng Kiều, hắn sẽ khiến Lăng gia phải trả giá đắt.

Hai người thảo luận không đạt được thỏa thuận, Phong Vân Đình kiên định nói mình không làm việc này, là bị hãm hại, Lăng Hàng cũng nói mình không báo cáo công ty Phong Vân Đình.

Hai người đều trốn tránh trách nhiệm, hơn nữa cũng không thể gánh vác nổi tổn thất của nhau, Lăng Hàng tức muốn chết.

Phong Vân Đình cũng không chấp nhận lời đề nghị của Lăng Hàng, yêu cầu công ty Phong gia đứng ra bảo vệ công ty Lăng gia, ổn định giá cổ phiếu đang giảm mạnh của Lăng gia.



Chỉ cần có công ty đứng ra hỗ trợ Lăng gia, dân cổ phiếu và người tiêu dùng sẽ tin tưởng, sự việc lần này sẽ qua đi.

Lăng Hàng hoàn toàn không cảm thấy đề nghị của mình là quá đáng, rốt cuộc thì đây cũng là lỗi của Phong Vân Đình.

Hơn nữa bảo Phong Vân Đình rót vốn cũng là giả, chỉ là thả một chút tiếng gió mà thôi.

Phong Vân Đình lại cảm thấy vô cùng quá đáng, dùng danh tiếng của Phong gia để bảo đảm danh dự cho Lăng gia, nhưng nếu thực phẩm của Lăng gia thực sự có vấn đề, Phong gia sẽ bị liên lụy.

Phong gia cũng không phải một mình hắn có thể quyết định được.

Hắn thích Lăng Kiều, nhưng chuyện lớn như vậy, hắn cần phải thận trọng, hơn nữa quan trọng nhất chính là, chuyện này không phải do hắn làm, tại sao hắn phải chịu trách nhiệm, dựa vào cái gì?

Phong Vân Đình vô cùng bất mãn, lần đầu tiên báo cáo, hắn đã bồi thường cho Lăng gia, lần thứ hai hắn bị báo cáo, tổn thất đều tự mình nuốt xuống, thậm chí còn không được chỉ trích Lăng gia lấy một tiếng.

Kết quả, Lăng gia gặp chuyện, còn muốn hắn phải nhượng bộ.

Con mẹ nó, sao có thể bắt nạt người khác như vậy.

Phong Vân Đình chưa từng phải chịu thiệt thòi như vậy bao giờ.

Nhìn thấy bộ dạng tự nhiên của Lăng Hàng, Phong Vân Đình tức giận đến mức phổi muốn nổ tung.

Phong Vân Đình cũng nổi giận, nói thẳng: “Chuyện rót vốn tôi không quyết định được, hơn nữa, Lăng Hàng, tôi đã nói rồi, chuyện này không liên quan đến tôi, tôi không làm, về phần địa chỉ IP anh nói là tôi, tôi còn cảm thấy là do anh làm, đem chuyện này đổ lên đầu tôi.”

Chuyện báo cáo này, chính là đã mở chiếc hộp Pandora, sau này mọi người cũng sẽ làm như vậy.

Lăng Hàng siết chặt tay vịn của ghế, vẻ mặt u ám tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Phong Vân Đình, đến nước này rồi, anh còn phủ nhận.”

Phong Vân Đình: “Tôi đã nói rồi, không phải tôi làm, không phải tôi làm.”

Cuộc trò chuyện rất không thoải mái, chỉ biết phát tiết cảm xúc, Phong Vân Đình rất muốn nói với hai anh em Lăng gia, chúng ta đều bị người ta tính kế.

Nhưng Lăng Hàng kia lại tức giận như vậy, căn bản không nghe lọt, nói nhiều, cũng chỉ cảm thấy hắn đang đùn đẩy.

Sao có thể ngu ngốc tới mức này, chuyện rõ ràng như vậy mà không nhìn ra sao?

Lăng Hàng có thể nhìn ra được không, đương nhiên có thể, trong này có chỗ khả nghi, nhưng như vậy thì sao, bây giờ tình huống của Lăng gia đang rất nguy cấp, cần người giúp đỡ vượt qua kiếp nạn trước mắt.

Hắn là người làm ăn, không phải cảnh sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.