Edit: Kim
“Anh Sở, anh muốn nói gì với tôi?” Lăng Kiều ngẩng đầu nhìn Sở ảnh đế.
Sở ảnh đế nói: “Lăng Kiều, chó nóng nảy có thể nhảy tường, heo nóng nảy có thể cắn người, Khổng Chân đã ở trong cái giới giải trí này nhiều năm như vậy, trong tay nắm giữ rất nhiều tin tức.”
“Ngay cả chuyện hợp đồng lần này, vốn chỉ là chuyện trong giới giải trí, không nên công khai tới trước mặt người thường.”
Trong cái giới này, cạnh tranh tới khốc liệt, nhưng cũng chỉ là chuyện trong giới giải trí.
Lăng Kiều lắc đầu nói: “Chuyện này tôi không biết.”
Trong lòng Sở ảnh đế có chút mất kiên nhẫn, như vậy cũng đủ cho mọi người biết một số việc, giả vờ quá mức liền không còn thú vị nữa.
Cô đối phó với Khổng Chân không phải là để mọi người biết hết mọi việc sao, bằng không lấy sức của một mình cô, sao có thể biến Khổng Chân thành ra như vậy?
Cái gì cũng đều làm, còn giả vờ thanh thuần vô tội làm gì?
Cô còn cảm thấy cô vô tội thiện lương?
Nhìn Sở ảnh đế nhíu mày không nói lời nào, Lăng Kiều suy nghĩ một lúc, nói: “Có lẽ là lúc mấy anh trai tôi đến bộ phận quan hệ công chúng chào hỏi, là bọn họ làm.”
Anh trai cô làm, với cô làm thì có khác gì nhau.
Đương nhiên là khác nhau nha, các anh trai là vì cưng chiều cô, mà cô, chỉ là một đứa em gái được các anh trai cưng chiều mà thôi.
Lăng Kiều hỏi Sở ảnh đế:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3541337/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.