Edit: Kim
Nam Chi nhìn Phong Vân Đình, “Cha, cha không muốn đưa tiền cấp dưỡng sao?”
Hắn có nhiều tiền như vậy, ngay cả tiền cấp dưỡng cũng không đưa, càng đừng nói tới tiền khác.
Trợ lý:.........
Nói con bé ngốc, con bé lại giống như có thể tự mình hiểu lấy.
Nam Chi hỏi: “Con có thể tìm luật sư xem qua hợp đồng cấp dưỡng một chút hay không?”
Đây là học được từ mẹ.
Phong Vân Đình tức giận đến mức ngay cả hơi thở cũng trở nên thô nặng, mỗi lần nhìn thấy đứa nhỏ này, hắn đều tức giận.
Ông đây sẽ tham một chút tiền cấp dưỡng của mày sao?
Phong Vân Đình hít sâu một hơi, nói với trợ lý: “Đưa hợp đồng cho nó xem.”
Nam Chi cười hì hì nói lời cảm tạ với hắn.
Hoàn toàn không để ý việc mình đã chọc người ta tức giận, cũng không nhìn sắc mặt của người ta.
Bây giờ Phong tổng rất tức giận nha, tức giận đến mức không chịu được.
Nam Chi dùng đồng hồ thông minh gọi điện thoại cho mẹ, trước mặt Phong Vân Đình, nói với Khổng Chân: “Mẹ ơi, mẹ ơi, cha cho con tiền cấp dưỡng, còn có hợp đồng, mẹ đưa cho luật sư xem giúp con một chút.”
Khổng Chân:……
Khổng Chân rơi vào trầm mặc, chẳng lẽ cô ở trước mặt đứa trẻ biểu hiện quá thiếu tiền, dẫn tới đứa trẻ muốn đòi tiền cấp dưỡng.
Có ý thức tự nuôi mình rất mạnh.
Không cần nghĩ, cũng biết sắc mặt của Phong Vân Đình rất khó coi.
Chờ tới khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3540289/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.