Edit: Kim
Đương nhiên, trong đó cũng có không ít người quạt gió thêm củi.
Lúc này mới được bao lâu, vậy mà chuyện này đã bị lan truyền trên mạng.
Cô đã như vậy, vẫn còn nhìn chằm chằm vào cô, muốn đóng đinh cô.
Thật ra Khổng Chân cũng không có bao nhiêu cảm giác uất ức, chỉ có cảm thán thắng làm vua thua làm giặc mà thôi.
Ngươi thọc ta một kiếm, ta chém ngươi một đao, chỉ là kỹ năng không bằng ngươi mà thôi.
“Mẹ ơi, trên đó viết cái gì vậy?” Nam Chi ở phía sau Khổng Chân, vươn cổ nhìn vào điện thoại.
Khổng Chân cất điện thoại đi, nói với con gái: “Không có gì, mẹ xem tin tức.”
Nam Chi nói: “Bọn họ lại đang mắng mẹ sao?”
Sắc mặt Khổng Chân cứng lại một chút, “Không có.”
Nam Chi nói: “ Con biết hết, cha lúc nào cũng nói xấu về mẹ.”
Khi nói về Khổng Chân, Phong Vân Đình luôn là chê bai, lúc nào cũng nói xấu về mẹ đứa trẻ trước mặt đứa trẻ.
Khổng Chân chỉ nói: “Không sao.”
Trong lòng Khổng Chân cười nhạo, Phong Vân Đình cho rằng hạ thấp cô, là có thể thoát khỏi sự thật bọn họ từng ở bên nhau.
Anh ghê gớm, nhưng không phải anh còn từng ở bên một người tồi tệ như tôi sao.
Tôi là quá khứ anh không thể xóa đi được, tôi có tồn tại.
Ồ, đột nhiên anh quay đầu là bờ, phát hiện ra tôi là một người kém cỏi cỡ nào, anh ghê gớm, anh thanh cao.
Nhưng Khổng Chân sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3539641/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.