Hai cảnh sát không nhịn được mà thầm phỉ nhổ trong lòng.
Nam Chi ngừng rơi nước mắt, nói với cảnh sát: “Chú ơi dì ơi, hai người đưa cháu đi gặp mẹ đi.”
Nữ cảnh sát cảm thấy thương xót cho Nam Chi, gật gật đầu, hỏi: “Có cần thu dọn đồ hay không?”
“Không cần.” Cô chỉ mang theo gấu bông nhỏ là được.
Hai cảnh sát đưa Nam Chi đi rồi, trước khi đi còn hỏi Phong Vân Đình có muốn đi cùng hay không.
Phong Vân Đình đương nhiên…… Không đi.
Nếu đi sẽ phải nhìn thấy Khổng Chân, hắn hoàn toàn không muốn nhìn thấy Khổng Chân, bằng không Khổng Chân sẽ lại lợi dụng đứa trẻ, mượn cớ bám víu lấy hắn.
Phong Vân Đình muốn chặt đứa tâm tư của Khổng Chân.
Cho dù Khổng Chân có lợi dụng đứa trẻ, cũng không thể muốn làm gì thì làm.
“Mẹ, con rất nhớ mẹ.” Nam Chi mở rộng cánh tay chạy về phía Khổng Chân, như chim yến bay về tổ mà bổ nhào vào trong ngực Khổng Chân.
Khổng Chân rất kinh ngạc khi nhìn thấy đứa trẻ, lại nhìn thấy cảnh sát, cô vội vàng dò hỏi đã xảy ra chuyện gì?
Cảnh sát giải thích nguyên nhân, Khổng Chấn sững sờ nhìn con gái, lại có bản lĩnh tới như vậy, còn biết gọi cảnh sát?
Có thể tưởng tượng được Phong Vân Đình tức giận đến cỡ nào, ngay cả người cũng không xuất hiện, chỉ có cảnh sát.
Khổng Chân tức chết rồi, Phong Vân Đình cướp đứa trẻ đi, lại không đối xử tốt với đứa trẻ, giao đứa trẻ cho người ngoài như vậy, là hoàn toàn không thèm quan tâm tới đứa trẻ.
Theo Phong Vân Đình mấy năm, cô cũng coi như là hiểu rõ về người đàn ông này, bây giờ chỉ sợ hắn không chỉ tức giận với đứa trẻ, mà sẽ còn trút giận lên người cô, cảm thấy là do cô làm.
Dù sao thì ở trong lòng Phong Vân Đình, cô cũng ác độc như vậy.
Khổng Chân khách khí nói lời cảm ơn với cảnh sát, tiễn cảnh sát đi, nhìn con gái thở dài một hơi, “Cha con chắc là rất tức giận đi.”
Nam Chi lắc đầu, “Mẹ, đừng nhắc tới cha nữa.” Có chút đen đủi.
“Con đói, con muốn ăn cơm.”
Khổng Chân làm đồ ăn cho đứa trẻ, bây giờ Khổng Chân rất nghèo túng, căn phòng lớn trước kia đã bán đi, dùng để bồi thường tiền vi phạm hợp đồng.
Căn phòng đang ở hiện tại rất nhỏ, nhưng ít nhất an ninh cũng còn tốt.
Rốt cuộc cũng là nhân vật của công chúng, Khổng Chân vẫn phải bảo vệ chính mình.
Mấy năm nay, Khổng Chân đã từng gặp phải rất nhiều fans điên cuồng.
Nếu tiếp tục không có việc làm, sinh hoạt có chút khó khăn.
Bây giờ Khổng Chân rất nổi tiếng, nhưng đều là điểm đen, không giống Lăng Kiều, là chính diện.
Khổng Chân phấn đấu đến bây giờ, chớp mắt một cái lại quay về vạch xuất phát.
Vốn dĩ bám vào Phong Vân Đình là vì muốn công việc được suôn sẻ hơn.
Làm tình nhân của người khác thật sự rất khó nghe, nhưng cuộc giao dịch này đối với Khổng Chân mà nói, là đáng giá, sống trong giới giải trí mà không có tư bản, không có bậc thang, là thật sự rất gian nan.
Cho dù không phải Phong Vân Đình, cô cũng sẽ làm điều ghê tởm này với một người ghê tởm khác, vốn dĩ đây là cuộc giao dịch hai người.
Nhưng bây giờ, Phong Vân Đình lại tỏ ra như mình bị lừa tình, cuộc giao dịch này cũng đóng băng rồi.
Giao dịch đóng băng, Phong Vân Đình bắt đầu công kích nhân phẩm của cô, nói cô ghê tởm, tràn ngập dã tâm, thậm chí tự nguyện làm tình nhân.
Cũng không phải là anh chủ động tới tìm tôi trước sao?
Đơn giản là vì phẩm hạnh của bản thân có vết đen, không dám ngẩng cao đầu trước mặt Lăng Kiều, cho nên liền tới công kích cô.
Cô và Phong Vân Đình cũng là người tám lạng kẻ nửa cân mà thôi.
Khổng Chân nấu mì cho con gái, mỗi người một quả trứng gà, hai người dịu dàng thắm thiết bắt đầu ăn.
Khổng Chân nhìn con gái, hối hận vì đã sinh ra đứa con gái này, không phải vì hận con gái, mà là vì cảm thấy bản thân liên lụy tới con gái.
Cô cảm thấy tương lai mình đã đủ tốt, cho dù chỉ có một mình cô, cũng có thể nuôi dạy con gái thật tốt.
Nhưng trời có mưa gió bất thường, con người cũng có sớm phúc tối họa, ai có thể ngờ, cô lại thất bại thảm hại, thua sạch sẽ.
Những thứ có được nhờ sử dụng Phong Vân Đình làm bậc thang, bây giờ đều phải trả về.
Quả nhiên, thứ đồ như đàn ông, cũng không thể dựa vào, có thể che mưa chắn gió, nhưng cũng có thể mang đến mưa rền gió dữ.
Người phụ nữ Lăng Kiều kia quả thật rất tà môn, nghĩ đến Lăng Kiều, trong lòng Khổng Chân tràn ngập cảm giác không phục, giống như dân cờ bạc đã thua tới đỏ mắt, vẫn luôn thua, thua tới đỏ mắt, nhưng vẫn một lòng muốn gỡ lại.
Lúc này, mọi chuyện đã không còn đơn giản là cướp tài nguyên, hai người đã kết thù.
Lăng Kiều luôn lao tới phá hỏng bước đi của cô, Khổng Chân sẽ không ngoan ngoãn chờ chết.
Nhưng cánh tay không thể xoay chuyển được đùi, phía sau Lăng Kiều có quá nhiều người, ai cũng là đại tư bản.
Tính cách của Lăng Kiều là Phật hệ cá mặn, Khổng Chân nghĩ thầm, nếu bà đây cũng có nhiều tài nguyên như vậy, bà đây cũng là Phật hệ, bởi vì không tranh cũng vẫn có được tới tay, ai lại không muốn Phật hệ.
Con mẹ nó ai muốn đấu đá như gà đen đâu.
Còn không phải là bị đẩy về phía trước sao.
Trong lòng Khổng Chân có một loại cảm giác nôn nóng, cô biết bản thân mình và Phong Vân Đình không thể lâu dài, cho nên luôn muốn bản thân có được thật nhiều thứ trong đoạn thời gian này.
Cho dù tương lai có phải rời khỏi Phong Vân Đình cũng vẫn có thể sống tốt, có thể duy trì được.
Đáng tiếc, bây giờ đã mất trắng.
Đại tiểu thư đúng là tốt số, Lăng Kiều tiến vào giới giải trí giống như tới giáo huấn tiểu tam là cô, là vợ cả giáo huấn tiểu tam.
Phong Vân Đình và cô ta cũng còn chưa kết hôn đâu, không biết Lăng Kiều lấy cái tự tin này ở đâu ra.
Ăn xong rồi, Khổng Chân tắm cho con gái, dỗ con gái ngủ, chờ con gái ngủ rồi, mới lấy di động ra xem tin tức.
Cũng không có gì bất ngờ, đều là mắng cô, thời điểm bắt đầu, Khổng Chân còn tức giận, nhưng thời gian dài, trong lòng cũng chết lặng.
Đủ các loại thông tin tiêu cực ném vào người cô, thậm chí còn có nghệ sĩ đứng ra nói mình bị Khổng Chân sỉ nhục.
Khổng Chân:……
Bà đây còn không nhớ từng quen mày có được không.
Nhìn thấy mấy người cọ nhiệt này, Khổng Chân tỏ vẻ khinh thường, thầm thở dài, cô thật sự đã xuống dốc, ai cũng có thể tới bắt nạt cô.
Quả nhiên, có những chuyện, nếu tránh né, tương lai vẫn sẽ gặp phải bằng một cách khác, thậm chí còn phải trả giá gấp đội.
Dựa vào Phong Vân Đình quả thực có xuôi chèo mát mái hơn một chút, nhưng lực phản phệ thật sự quá mạnh, bây giờ phải bỏ ra gấp bội.
Cái đại tiểu thư kia không đối phó được Phong Vân Đình, nhưng đối phó với một minh tinh như cô, quả thực rất dễ dàng.
Hot search hôm nay là #Khổng Chân báo cảnh sát.
Cư dân mạng nhìn thấy từ khóa tìm kiếm này, sôi nổi bấm vào, sau đó bắt đầu chửi mắng.
“Rốt cuộc khi nào Khổng Chân mới rời khỏi giới giải trí, tôi thật sự không muốn nhìn thấy cô ta.”
“Vậy mà lại báo cảnh sát cướp đứa trẻ, cô ta muốn lấy lại con sao, không phải đâu, là vinh hoa phú quý nha.”
“Không còn con, cô ta còn cái gì để níu kéo Phong tổng đâu.”
“Khổng Chân sinh đứa nhỏ này ra là vì muốn gả vào hào môn, lợi dụng con cái để thượng vị.”
“Vất vả cho các chú cảnh sát rồi, vậy mà lại phải phục vụ cho loại người này.”
“Đúng là người phụ nữ ghê tởm, người như vậy vẫn là người của công chúng.”
“Xấu xí còn giở trò đồi bại.”
“Người như vậy còn luôn tranh giành với Lăng Kiều, giống như kẻ điên lúc nào cũng nhằm vào người khác, cô có bản lĩnh này, còn không bằng nâng cao nghiệp vụ của mình lên đi, chỉ biết lăng xê, diễn xuất nát bét.”
Nhìn những lời này, người không biết còn tưởng là có mối thù giết cha, cướp vợ với Khổng Chân đấy.
Trong bạo lực mạng tập thể, không có thủ phạm, pháp luật không thể phạt công chúng, trên internet cái gì cũng đều có, chỉ thiếu sự cảm thông.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]